Bốn tên áo đen vốn hôn mê ở trên mặt đất, lúc này đã mở mắt, nhanh
chóng từ mặt đất đứng lên.
"Hít..." Nhìn thấy một mảnh hỗn độn, hư hỏng đến không trọn vẹn của
tửu lâu Phẩm Hương, bốn tên áo đen đồng loạt hít một hơi khí lạnh, thân
thể mãnh liệt run rẩy như bị thương nặng.
Bốn tên áo đen cũng không mở miệng hỏi cảnh tượng bừa bãi thê
thảm trước mắt rốt cuộc do ai gây ra? Bởi vì trong lòng bọn hắn hiểu rõ,
kiệt tác này nhất định là do một nam một nữ mặc y phục màu tím gây ra
sau khi làm bọn hắn ngất đi.
Một tên áo đen trong số đó bỗng nhiên nắm chặt quả đấm, nghiến răng
'kẹt kẹt' nói: "Đại chưởng quỹ, mục đích hai người kia phá hủy tửu lâu
Phẩm Hương là gì?"
"Bọn họ chỉ phá, không nói ra mục đích hủy lâu." Đại chưởng quỹ lắc
đầu một cái, đôi mắt hiện lên sát khí âm trầm, nói: "Chỉ là, bọn họ sẽ không
vô duyên vô cớ tới hủy lâu, trong chuyện này nhất định có âm mưu khổng
lồ."
Một nam tử mặc y phục màu tím chỉ khẽ phất ống tay áo liền làm bốn
người bọn hắn hôn mê trên mặt đất, nội lực đạt tới cảnh giới như vậy quả
thật làm bọn hắn khó có thể tin được. Làm bọn họ nhất xỉu cũng thôi đi,
còn muốn phá hủy tửu lâu thành như vậy mà nguyên nhân hủy lâu cũng
không nói.
Lấy bản lĩnh của bốn người bọn hắn cộng với Đại chưởng quỷ, muốn
điều tra ra manh mối về nguyên nhân hủy lâu có lẽcòn khó hơn lên trời,
nhưng bọn hắn không điều ra ra không có nghĩa là...
Một tên áo đen thầm nghĩ, đồng thời hai tay nổi lên gân xanh nắm lại,
cắn răng nghiến lợi nói: "Đại chưởng quỹ, tửu lâu Phẩm Hương bị phá hủy
là chuyện lớn, xem ra chúng ta cần phải nhanh chóng bẩm báo..."