Đại chưởng quỹ vỗ đầu, cánh tay trái bỗng cử động, tờ giấy Tuyên
Thành màu trắng còn gấp lại từ trong tay áo bay ra, rơi xuống trên tay phải
của hắn.
"Bàn ghế bên trong lâu đều bị hủy, Đại chưởng quỹ viết trên lưng ta
đi." Nam tử áo đen nhìn Đại chưởng quỹ lấy ra tờ giấy trắng, mở miệng
nói, đồng thời khom lưng thành hình cung.
Đại chưởng quỹ đem tờ giấy Tuyên Thành màu trắng còn gấp kéo ra,
vuốt trên lưng nam tử áo đen, trong lòng bàn tay có thêm một cây bút và
hộp nhỏ màu xám tro. Hắn mở hộp ra, nhúng bút lông vào hộp mực, đầu
bút lông nhanh chóng lướt trên giấy Tuyên Thành. Đại chưởng quỹ viết rất
nhanh, đem dáng dấp khắc sâu trong đầu của Thượng Quan Ngưng Nguyệt
và Hiên Viên Diễm vẽ ra trên giấy Tuyên Thành màu trắng, trông rất sống
động.
Ngay sau đó, Đại chưởng quỹ lại hạ bút xuống giấy Tuyên Thành, viết
một dòng chữ màu đen -- Tửu lâu Phẩm Hương bị hai người này phá hủy,
bọn thuộc hạ vô dụng, không cách nào biết nguyên nhân họ hủy lâu, xin hộ
pháp hiện thân điều tra!
Đại chưởng quỹ viết xong dòng chữ màu đen, lấy ra một con dấu
trong ngực áo. Đại chưởng quỹ ấn thật chặt con dấu xuống máu thịt lẫn lộn
trong lòng bàn tay, sau đó lại ấn xuống tờ giấy Tuyên Thành màu trắng,
một chữ "Chú"* u ám xuất hiện trên giấy.
* Dịch ra có nghĩa là nguyền rủa, ta thấy dịch mất nghĩa gốc nên để
nguyên.
Đại chưởng quỹ coi con giấu khắc chữ 'nguyền rủa' giống như thần vật
trân quý, cung kính nâng niu bỏ vào trong ngực, lúc này mới đem giấy vừa
viết giao cho một tên áo đen, mởi miệng nói: "Bốn người các ngươi lập tức
đem giấy Tuyên Thành đi."