ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 159

lập tức ngửa đầu nhìn về giữa không trung, Thượng Quan Ngưng Nguyệt
cũng ngưng động tác nổ bom, chau lông mày, theo âm thanh nhìn qua.

Chỉ thấy bốn gã nam tử trẻ tuổi tướng mạo thanh tú mang theo một cỗ

kiệu tinh xảo chậm rãi đáp xuống trong hoa viên, mà bốn phía quanh họ là
hoa đào roi xuống. Ánh trời vàng rực quanh quẩn, mỗi một cánh hoa đào
cũng xinh đẹp chói mắt, giống như tinh linh cảm giác hư hư thật thật vô
cùng mê hoặc.

"Thuộc hạ cung nghênh Vô Ngân công tử!" Cùng lúc đó, lão thợ rèn té

quỵ dưới đất bị đánh đến cơ hồ còn nửa cái mạng, trong miệng tràn ra âm
thanh vui sướng. Nghe được lời lão thợ rèn nói, thị vệ Thụy vương phủ rối
rít liếc mắt nhìn nhau. Hoa đào đầy trời tỏa hương, bốn gã nam tử khiêng
kiệu. Trời ạ, người trong kiệu không phải là Vô Ngân công tử trong truyền
thuyết chứ? Lão thợ rèn tính tình cổ quái lại là thuộc hạ của Vô Ngân công
tử? Hiện tại Hiên Viên Kỳ thật đúng là chọc phải người không nên dây vào
rồi!

Màn kiệu chậm rãi được vén lên, một nam tử tuyệt sắc từ trong đi ra.

Phút chốc, tầm mắt toàn bộ mọi người như ngừng lại trên người hắn.

Chỉ thấy hắn áo trắng như tuyết, vạt áo phiêu dật. Làn da trắng nõn,

sống mũi thanh tú, một đôi tròng mắt trong suốt không lẫn tạp chất, cả
người giống như tiên nhân xinh đẹp tuyệt trần không sao kể hết, chỉ có thể
sáu chữ thánh khiết không gì sánh được để hình dung hắn.

"Hoa viên yên tĩnh tao nhã như thế, Tuyên vương lại khiến nó dính

máu, thật là đáng tiếc a!" Bạch y nam tử nở nụ cười ấm áp nhìn hướng Hiên
Viên Kỳ, thanh âm ôn nhu giống như hắn chỉ là một văn sĩ ngắm cảnh,
trong lúc vô tình phát hiện hoa viên Tuyên vương phủ phong cảnh không
tệ, cho nên liền bất giác đến chỗ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.