ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1664

cầm chuôi đao thấm đầy mồ hôi lạnh, thân thể cứng ngắc đứng đối diện
Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm.

Tư thế thảnh thơi không chút để ý sửa lại cổ áo và tay áo màu tím hơi

nhăn. Đôi mắt tràn đầy ý cười, tựa như rất hài lòng ngắm hoa dưới trăng,
nhìn qua tầng hai không chút ảnh hưởng rồi lại nhìn tầng trệt hỗn độn của
Bách Hoa cư, khuỷu tay trái của Thượng Quan Ngưng Nguyệt khẽ huých
cơ thể Hiên Viên Diễm, sau đó hơi quay đầu, môi đỏ dịu dàng cười hỏi:
"Phá hủy một nửa phòng ốc của Bách Hoa cư, có thể chứ?"

"Nếu buổi tối vận động quá mức dữ dội rất dễ tổn thương bản thân.

Phá hủy một nửa phòng ốc của Bách Hoa cư, làm ẩn lang giấu cẩu ở đây..."
Đôi mắt Hiên Viên Diễm tràn đầy ý cười tà mị, đón lấy ánh nhìn của
Thượng Quan Ngưng Nguyệt, môi mỏng ma dã cong lên, trả lời: "Trong
thời gian ngắn không có biện pháp kinh doanh như thường, cũng coi như
công đức viên mãn rồi!"

Nghe được câu trả lời của Hiên Viên Diễm, đầu Thượng Quan Ngưng

Nguyệt lại quay lại hơn chút nữa, mắt ngọc ngậm cười nhìn Ngân Lang và
Thanh Báo ở phía sau được nàng và Hiên Viên Diễm dùng thân thể bảo vệ,
tạo nên một tấm lá chắn an toàn: "Hai ngươi vẫn khỏe chứ?"

Bởi vì trước đó Ngân Lang và Thanh Báo bị thương nên hơi thở có vẻ

rối loạn cực độ. Lúc này đã băng thuốc cầm máu, lại trải qua một quãng
thời gian nhắm mắt điều khí, làm hơi thở rối loạn khôi phục trạng thái ổn
định, llập tức đồng thanh hô vang: "Tạ chủ tử quan tâm, thuộc hạ không
sao."

Nghe được Ngân Lang và Thanh Báo vô sự trả lời, Thượng Quan

Ngưng Nguyệt gật đầu một cái, năm ngón tay trái thon dài chậm rãi vuốt ve
ngón trỏ tay phải, nơi đeo một -- chiếc nhẫn huyền băng thiết giấu trong
nhẫn đá mã não. Cùng lúc đó, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập ý cười của nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.