ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1801

sắc nở nụ cười hoa nhường nguyệt thẹn, sáng rực như mặt trời. Nàng nhẹ
nhàng đón lấy Thiên Cơ lão nhân, môi đỏ cong cong, nói: "Soái lão đầu,
đợi người nửa ngày, cuối cùng người cũng tới rồi!"

Hiên Viên Diễm từng nói, Thiên Cơ lão nhân thích người khác gọi ông

là Soái lão đầu nhất. Chỉ là, ngay cả dưới sự uy hiếp của Thiên Cơ lão
nhân, các Trưởng lão và đệ tử Cái Bang đều không chịu gọi ông một tiếng
Soái lão đầu, bởi vì họ cho rằng... gọi như vậy là bất kính với lão Bang chủ.
Bọn họ tình nguyện chết cũng không muốn bất kính với ông!

Thấy thuộc hạ không chịu gọi mình là Soái lão đầu, Thiên Cơ lão nhân

liền chuyển mục tiêu tới Hiên Viên Diễm. Ông một mực quấn lấy Hiên
Viên diễm. Cuối cùng, Hiên Viên Diễm bị ông lải nhải đến sắp nổi khùng,
không thể thỏa hiệp, sau đó đổi hai chữ "Ân sư" thành ba chữ "Soái lão
đầu"!

Thượng Quan Ngưng Nguyệt lại cho rằng quý mến trong lòng mới

thật sự là quý mến. Về phần quý mến trên đầu lưỡi thì chẳng là vấn đề gì
cả. Chỉ cần Thiên Cơ lão nhân thích, gọi ông là Soái lão đầu để ông vui vẻ
không phải chuyện tốt sao?

-- Nguyệt hài tử này còn hợp khẩu vị ông hơn cả Diễm tiểu tử. Ông

kết rồi đó!

Nghe Thượng Quan Ngưng Nguyệt gọi Soái lão đầu, Thiên Cơ lão

nhân vui mừng cười đến nỗi không khép miệng được, chòm râu đuôi sam
trước ngực cũng đung đưa liên tục.

Nhưng trong giây lát --

Thiên Cơ lão nhân đứng đối diện Thượng Quan Ngưng Nguyệt, vừa

định nhiệt đình ôm nàng thì nụ cười nhanh chóng thu lại, hai mắt cực kì
chấn động nhìn nàng. Ngay khi ông thôi cười -- bốn đại Trưởng lão sóng
vai đứng nghiêm ở phía sau, thân thể chợt cứng ngắc, đồng thời hít mạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.