ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1814

Thiên Cơ lão nhân nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt rồi mở miệng

nói: "Trước tiên con di chuyển linh lực bảy màu để đưa vào phế phủ ngũ
tạng của Diễm tiểu tử. Nhưng nhớ là linh lực đó ngàn vạn lần không được
chứa một tia lực sát thương, phải là ôn hòa thuần túy!"

"Được!"

Thượng Quan Ngưng Nguyệt gật đầu, cảm thán nhìn Thiên Cơ lão

nhân. Ông không phải là người Linh Cung, nhưng rõ chuyện của Linh
Cung như lòng bàn tay. Ông biết linh lực bảy màu có thể tùy tâm biến
thành. Nếu tâm còn sát niệm, linh lực bảy màu sẽ làm bị thương hoặc lấy
mạng người; nếu tâm tĩnh như nước, linh lực bảy màu sẽ ôn hòa, có tác
dụng bảo vệ người. Khó trách Diễm đã từng nói, bất luận ngươi sống chung
với Thiên Cơ lão nhân bao lâu vẫn không thể thấu hiểu được bản lĩnh và
con người của ông. Diễm thực sự không khuếch trương chút nào!

Thượng Quan Ngưng Nguyệt ngồi bên giường, hai tay đặt lên ngực

Hiên Viên Diễm, đưa linh lực ôn hòa vào trong cơ thể hắn.

Thiên Cơ lão nhân dời bước, ngồi trên một chiếc ghế. Chân phải của

ông giẫm lên mặt đất, bày ra một tư thế ngồi không mấy tao nhã, lấy một
ống gỗ hình bầu dục (?) trong mảnh vá trên vai áo ra, sau đó mở ống gỗ,
lấy ra một chân gà to bự, bắt đầu vùi đầu gặm "bẹp bẹp".Một chiếc đùi gà
bự bị Thiên Cơ lão nhân ba cắn bốn gặm, rất nhanh chỉ còn một khúc
xương dài. Ông vẫn chưa thỏa mãn, mút lấy nước trong tủy xương, phát ra
âm thanh "chụt chụt" vang dội, dường như không muốn lãng phí xương gà
thơm nức nên đến xương gà cũng nhét vào trong mồm, nhai say sưa ngon
lành nghe "rộp rộp" như ăn dâu tằm chiên giòn.

Nhìn lão chủ nhân nhà mình dụng tư thế ngồi vô cùng không tao nhã,

tướng ăn càng không tao nhã, trán tứ đại Trưởng lão chật ních vạch đen,
ngửa đầu nhìn xà nhà, cúi đầu nhìn mặt đất, xoay người lấy tay áo lau vách
tường, mắt không thấy tâm không phiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.