ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1863

Đáy mắt Tiêu Hàn ẩn chứa cuồng phong dữ dội, đột nhiên cảm thấy

loại vũ khí đáng sợ nhất, làm đau lòng người nhất trên đời này mang tên --
im lặng! Mà người am hiểu nhất và vận dụng loại vũ khí này không phải
Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt thì là ai? Hai người họ rõ
ràng có mục đích nên mới đến, lại cứ... không nói thẳng mục đích mình
đến, dùng im lặng để làm mình hít thở không thông, chủ động mở miệng
xin bọn họ nói rõ mục đích đến. Độc ác! Coi như bọn họ độc ác!

Dù miễn cưỡng nở nụ cười, Tiêu Hãn vẫn không thể che giấu khổ sở

giữa mi tâm, bất đắc dĩ phải phá vỡ cục diện im lặng bế tắc, chủ động mở
miệng hỏi: "Như vậy... giờ ngươi đã tưởng tượng sẽ tán gẫu chuyện gì
chưa?"

Hiên Viên Diễm thưởng cho mình chút trà thơm, sau đó cánh tay lười

biếng khoanh lại, thân thể dựa vào thành ghế, đưa tiếng cười vui vẻ vào lỗ
tai Tiêu Hàn: "Nghe thấy Thái tử Thương Nguyệt Dạ Dật Phong cũng uống
trà, ta rảnh rỗi sinh nông nổi, quyết định mời Thái tử Thương Nguyệt có
chung sở thích cùng nhau phẩm trà, trao đổi tâm đắc của bản thân."
(đLQĐ)

"Vậy sao? Ta nghĩ..." Tiêu Hàn hơi cúi đầu, môi mỏng cười nhẹ hòa

âm: "Thái tử Thương Nguyệt nhận được lời mời của ngươi nhất định sẽ
cảm thấy thụ sủng nhược kinh (***)!"

[(***) Thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà sinh lo sợ.]

"Nghe nói Tây Thần đế Tư Đồ Kiệt có trà thơm, gần đây Tiêu thái tử

rất rảnh đúng không? Sao không học hỏi ta..." Hiên Viên Diễm thả lỏng tay,
khẽ phẩy một góc bàn cờ, cười thâm thúy nhìn Tiêu Hàn: "Nhiệt tình mời
hắn cùng phẩm trà, trao đổi tâm đắc?"

Tiêu Hàn chau mày nhìn Hiên Viên Diễm: "Cho dù ta có lòng này, e là

Tây Thần đế cũng không nể mặt nhận lời."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.