ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1879

Lần này Hiên Viên Diễm không trả lời. Hắn cúi đầu uống canh cá.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhìn Tiêu Hàn: "Ngươi cầm chén, ăn

một ít đồ ăn đi! Nếu đói bụng, đại não sẽ thiếu dưỡng khí. Một khi đại não
thiếu dưỡng khí thì trí nhớ sẽ suy giảm, chỉ e là không thể nhớ được chi tiết
phương pháp phẩm trà."

Thượng Quan Ngưng Nguyệt vừa dứt lời, Hiên Viên Diễm lập tức tiếp

lời: "Theo lời Nguyệt nhi, ngươi ăn ít đồ ăn đi. Ăn xong, chúng ta từ từ nói
cho ngươi biết."

Không phải nói ra phương pháp đặc biệt để nghiên cứu thảo luận với

hắn để cải thiện cho hoàn mỹ, mà là trực tiếp nói với hắn. Nói với hắn, ý
nghĩa của ba chữ này quá rõ ràng -- về đại kế diệt địch, ngươi không cần
hao tâm tổn trí. Tóm lại chúng ta nói sao, ngươi làm theo y như thế là được
rồi.

Tiêu Hàn tặng cho hai người một ánh mắt không thoải mái, ý là "coi

như các ngươi lợi hại". Hắn đưa tay lên bàn, cầm lên một cái chén không
rồi múc đồ ăn. Tiêu Hàn không ngốc, hắn biết hai người họ mở miệng mời
hắn dùng bữa tối không phải lo hắn đói, mà dụng ý của họ là dùng bữa ăn
để chặn miệng hắn, không để cho hắn phát ra tiếng quấy rầy "ầm ĩ", ảnh
hưởng đến bọn họ dùng bữa.

Ăn thì ăn thôi, dù sao hắn cũng thực sự đói bụng. Ngay sau đó, Tiêu

Hàn cầm lên một đôi đũa ngà, không nói lời nào, vùi đầu ăn bữa tối.

Một bàn bữa tối mỹ vị, dưới khí thế ăn của ba người dần dần cạn đến

đáy. Trong khi đó, mặt trời cũng lặn xuống dãy núi phía tây; cả một vùng
đất phủ ráng chiều cũng dần dần tan biến. Đợi đến khi vầng trăng sáng treo
trên bầu trời nhung tím, Ngân Lang và Thanh Báo mới tiến vào trong
phòng. Hai người nhanh nhẹn dọn dẹp, lau sạch sẽ bàn ăn rồi bưng tất cả ra
ngoài. Bọn họ vừa ra khỏi phòng, Đông trưởng lão bưng một đĩa đậu phộng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.