ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1892

Thấy tình cảnh này, miệng Dạ Dật Phong há to đủ để nuốt một quả lê

lớn. Chiếc quạt trong tay rơi xuống đất.

-- Gặp... gặp... gặp quỷ. Mắt hắn... bị hoa mắt sao? Hiên Viên Diễm

không lấy lửa đốt than, làm sao chúng có thể cháy lên được?

"Sao Thái tử lại há to mồm vậy? Chẳng lẽ chờ cả ngày nên miệng

đắng lưỡi khô rồi?" Hiên Viên Diễm nhìn Dạ Dật Phong, cười cười: "Đừng
nóng vội! Ta pha trà cho ngươi, nấu trà hoa nhài, có thể nhuận phổi sinh tì,
giải sầu giảm tức, khiến tâm trí người ta thoải mái. Nhất định Thái tử sẽ
thích."

-- Giải sầu giảm tức? Biết rõ ưu sầu của hắn, giúp hắn bớt nóng sao?

Lời nói ẩn chứa giễu cợt của Hiên Viên Diễm, Dạ Dật Phong không

đáp lại, chỉ là sống lưng phát lạnh, suy đoán làm sao than có thể rực lên
một cách quỷ dị. Đợi đến khi Dạ Dật Phong nhìn lại Hiên Viên Diễm, hắn
(HVD) đã dùng nội lực hùng hậu làm nước trà sôi lên. Ngay sau đó, hắn lại
đổ lá trà và cánh hoa nhài vào trong bình trà chứa nước sôi.

Chỉ là -- Dạ Dật Phong không có chút phấn khích để thưởng thức

hương trà. Hắn nhìn chằm chằm tay Hiên Viên Diễm, hoặc nói đúng hơn là
đang nhìn chằm chằm tay phải vừa quét ngang lò than lúc nãy. Giờ khắc
này, hắn rất muốn dùng quạt dập lửa bên trong lò xem Hiên Viên Diễm
dùng tay phải của mình đốt than trong lò một lần nữa ra sao.

Không nhìn ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Dạ Dật Phong, Hiên Viên

Diễm đặt ba ly trà lên bàn, sau đó cầm lên một chiếc muỗng, nhẽ nhàng
khuấy trà trong bình. Lúc này -- Thượng Quan Ngưng Nguyệt thò tay vào
tay áo, lấy ra một hộp gấm nhỏ. Hành động của nàng khiến Dạ Dật Phong
dời tầm mắt.

Đây không phải là trà yến đơn giản mà là hồng môn yến đầy rẫy nguy

hiểm, vì vậy hắn thân là khách nhân đến chỗ hẹn, không thể không cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.