ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2010

cho dù bị kẻ địch hạ kịch độc trí mạng, cổ bị kẻ địch kề dao cũng không thể
ngăn cản động tác ăn như hổ đói của bọn họ.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt liếc nhìn mấy người không thèm để ý

đến tóc mình, tựa như nếu ăn ít đi một đũa thì sẽ không sống đến ngày mai,
nàng ngổn ngang trong gió, nhìn Hiên Viên Diễm bên cạnh, khóe miệng co
giật: "Vô Ngân thật thông minh!"

Hiên Viên Diễm lấy thư trong tay nàng đi, dùng nội lực đốt giấy thành

tro bụi rồi gật đầu trả lời: "Đúng! Thật may Vô Ngân là tri kỉ của chúng ta,
nếu là kẻ địch của chúng ta, e rằng hắn là kẻ địch khó đối phó nhất."

Vở kịch giá họa hạ màn, đúng là vở kịch phong vân trai cò diễn chiến

lẫn nhau. Người xem kịch không chỉ có bọn họ mà còn có Tiêu Hàn. Nếu
muốn tìm người thông minh hơn xem tuồng phải "mời" Vô Ngân công tử,
"mời" tất cả tướng quân của hoàng triều Long Diệu đến tham gia diễn trò.
Chỉ có điều, làm saocho Vô Ngân và tướng quân Long Diệu giáng xuống từ
trên trời như thiên binh thần tướng để diễn trò, đây là một khó khăn không
hề nhỏ. Vậy mà còn chưa đợi hai người nghĩ ra cách giải quyết vấn đề này
thì Vô Ngân đã vượt lên một bước đưa đến tin tốt "cửu hạn phùng cam vũ,
tha hương ngộ cố tri". Vì để hắn và Nguyệt nhi yên tâm xem tuồng mà Vô
Ngân không tiếc phá vỡ tác phong làm việc bấy lâu nay, tự hủy hình tượng
thánh khiết. Có một tri kỉ như Vô Ngân đúng là phúc ngàn đời!

Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm tâm ý tương thông,

nhìn nhau rồi tiếp tục hưởng thụ bữa ăn...

Qua nửa canh giờ -- Chén đĩa đã hoàn toàn thấy đáy, không chỉ nửa

miếng rau củ không dư mà nửa giọt mỡ cũng chẳng còn. Món ăn mỹ vị
ngon miệng đã bị càn quét không còn một mống nhưng mọi người vẫn ngồi
quanh bàn, không có dấu hiệu muốn rời khỏi. Không phải họ không muốn
rút lui mà do không đứng dậy nổi, bò cũng không bò được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.