ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2091

Tuy chỉ mặc một bộ cẩm y màu xanh lam, chưa mặc vào chiến bào

màu bạc của thái tử, nhưng lúc này Tiêu Hàn lại vô cùng có khí phách, lộ rõ
ra phong thái của một vương giả.

"Tướng sĩ hai nước Thương Nguyệt, Tây Thần nghe đây, các ngươi đã

kiệt sức, không còn lực để chiến đấu lần nữa, mà lương thực lại bị lửa lớn
thiêu hủy. Cho nên, các ngươi chỉ có ba con đường có thể đi."

Đôi mắt đẹp lạnh nhạt như sương lướt qua, Tiêu Hàn chẳng muốn

nhiều lời vô ích, từ trong miệng phát lời nói tàn khốc, Die nd da nl e q uu
ydo n lại muốn khiến cho tất cả thương binh đã mỏi mệt nghe thấy rõ ràng,
nên đã sử dụng nội lực hùng hậu truyền âm.

"Một: bị đại quân Bắc Dực của ta bắn tên mà chết; hai: bị đại quân

Bắc Dực của ta vây ở nơi này, chờ đói đến chết; ba: quy hàng Bắc Dực
quốc, việc đói khát có thể giải quyết, tính mạng có thể được bảo toàn!"

Gặp phải đại quân Bắc Dực đằng đằng sát khí, thế như chẻ tre, tinh

thần Địch tướng quân mệt mỏi, hơi sức đã dùng hết, nhưng mà trên mặt lại
cũng không lộ ra chút sợ hãi nào.

"Ta khinh --"

Địch tướng quân chậm rãi đứng lên, hung hăng nhổ một ngụm nước

bọt về phía Tiêu Hàn, cắn răng nghiến lợi nói: "Tiêu Hàn, có bản lãnh thì
đánh một trận quang minh chính đại. Nham hiểm thiêu hủy lương thực của
quân ta, uy hiếp quân ta đã kiệt sức quy hàng, làm như thế, có khác gì tiểu
nhân hèn hạ chứ?"

"Đánh một trận quang minh chính đại? Địch tướng quân, đừng quên,

ngươi là bại tướng dưới tay của ta. Huống chi, trai cò tranh nhau, ngư ông
đắc lợi, đạo lý này, chỉ cần là người đều biết rõ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.