ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 224

trái, năm ngón tay phải lập tức gãi bàn tay trái. Không chỉ có nóng như lửa,
hơn nữa còn ngứa ngáy làm hắn khó nhịn?

A, Thương Nguyệt thái tử sao thế? Thấy Dạ Dật Phong cúi đầu, liều

mạng gãi tay trái, chúng đại thần không khỏi hồ nghi trừng mắt nhìn.

Đây thật là quá kỳ lạ rồi! Thế nào càng gãi càng ngứa, càng ngứa càng

không nhịn được muốn gãi? Trong lòng Dạ Dật Phong không khỏi thầm
mắng.

"Thương Nguyệt thái tử, ngài. . . Đây là làm sao vậy?" Khương thái

hậu cùng Hiên Viên Ly chau lông mày, đồng thời mở miệng hỏi.

"À? A, không có gì, chỉ là cảm giác tay hơi ngứa chút." Dạ Dật Phong

mặc dù đáp lời, nhưng động tác gãi lại càng nhanh hơn, thậm chí trên trán
cũng chảy ra một giọt mồ hôi lạnh. Khương thái hậu cùng Hiên Viên Ly dõi
ánh mắt chất vấn nhìn về phía Dạ Dật Phong, nhìn tốc độ hắn gãi ngứa,
hình như không chỉ là hơi ngứa chút a?

Thượng Quan Ngưng Nguyệt cười nhạt, biểu tình cười hì hì bưng ly

ngọc trong tay lên, mười phần vừa lòng nhấp một ngụm. Hừ, cười đi! Chờ
ngươi đem tay trái gãi hỏng rồi, liền đến phiên tay phải ngứa, sau đó sẽ là
cánh tay, cuối cùng toàn thân người cũng ngứa.

Mẹ nó, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Dạ Dật Phong nhe răng trợn

mắt nhìn lòng bàn tay của mình cùng mu bàn tay, da cũng bị gãi bong rồi,
tia máu cũng đã chảy ra rồi, sao đột nhiên lại ngứa ngáy như thế? Dạ Dật
Phong cơ hồ có loại cảm giác muốn nổi điên.

Mọi người mặc dù cũng là đầu đầy mờ mịt, chỉ thấy Dạ Dật Phong vẻ

mặt đau đớn không chịu nổi, trong lòng không khỏi âm thầm vui sướng.
Bọn họ ai cũng không dám mở miệng, mà lựa chọn yên lặng thưởng thức
Dạ Dật Phong thô lỗ gãi ngứa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.