ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 227

dính vào trên gấm, lại vừa đúng che lại cái lỗ lớn kia. Trong nháy mắt, ánh
sáng chói chiếu rọi vào làm phượng hoàng lửa xinh đẹp lóa mắt, cảnh trên
gấm so với lúc trước, càng thêm huyền ảo xinh đẹp.

"Thật là tuyệt diệu. Thụy vương quả nhiên danh bất hư truyền." Dạ

Dật Phong mặt đầy mồ hôi lạnh vì cố nén đau khổ ở đôi tay, phất tay với
hai tên thị vệ nói: "Nhanh đem gấm đưa qua cho Khương thái hậu."

"Dạ!" Hai tên thị vệ hai mắt lo lắng nhìn thấy tay Dạ Dật Phong không

chỉ sưng đỏ, mà còn hằn cả tia máu, khom người hành lễ, dời bước đến
trước mặt Khương thái hậu.

Cùng lúc đó, bóng dáng Hiên Viên Diễm chợt lóe, ngồi xuống bên

cạnh Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Nhấc tay tiếp nhận ly ngọc Thượng
Quan Ngưng Nguyệt đưa tới, cạn chén xong, Hiên Viên Diễm mới mỉm
cười khẽ hỏi: "Nguyệt nhi, ngươi nói. . . Dạ Dật Phong bao lâu mới có thể
tới đây?"

"Trong lòng ngươi thầm đếm đến năm, nếu như hắn còn không đi tới

đây, ta liền đem cái bàn trước mặt này ăn." Thượng Quan Ngưng Nguyệt
cười lạnh, giọng điệu mười phần tự tin. Nàng điều chế phấn ngứa có bao
nhiêu lợi hại, trong lòng nàng hiểu rõ, Dạ Dật Phong đã chống đỡ đến cực
hạn rồi.

Quả nhiên, Hiên Viên Diễm mới thầm đếm đến năm, Dạ Dật Phong đã

xiêu vẹo bưng ly rượu chạy như bay đến trước bàn của hắn và Thượng
Quan Ngưng Nguyệt. . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.