"Muốn chết." Nam tử áo xanh cắn răng nặn ra hai chữ, đang lúc
Thượng Quan Ngưng Nguyệt sắp vọt tới trước mặt hắn, song chưởng của
hắn ngưng tụ nội lực hướng Thượng Quan Ngưng Nguyệt đánh tới, thân
thể nhỏ gầy của Thượng Quan Ngưng Nguyệt lập tức thẳng tắp bay ra xa.
Phịch một tiếng vang lên, thân thể Thượng Quan Ngưng Nguyệt đầu tiên là
nặng nề nện vào một gốc cây đại thụ cách đó không xa, sau đó lại bị bắn
ngược trở lại trên mặt đất.
"Phốc!" Thượng Quan Ngưng Nguyệt đột nhiên phun ra một ngụm
máu tươi, tiếp nàng nghiêng đầu một cái, lần nữa "hôn mê" trên mặt đất.
"Tìm cái gì đó bịt chặt miệng nha đầu ngu ngốc này, sau đó đem nàng
trói lại đưa đến địa lao đi. Đợi đến khi nàng mất đi giá trị lợi dụng, lập tức
chôn sống nàng cho ta." Nam tử áo xanh trợn mắt giận dữ nhìn Thượng
Quan Ngưng Nguyệt, giọng nói âm độc phiêu tán trong không khí, làm gió
đêm cũng có chút run rẩy. Chính vì hắn biết Thượng Quan Hạo cực độ
thương yêu Thượng Quan Ngưng Nguyệt, cho nên mặc dù biết Thượng
Quan Ngưng Nguyệt ngu dại, vẫn là muốn thử từ trong miệng Thượng
Quan Ngưng Nguyệt tìm được chút bí mật, nhưng hắn không ngờ Thượng
Quan Ngưng Nguyệt thế nhưng giống như kẻ điên nhào tới muốn cắn mình.
Thấy mặt nàng xấu xí như mặt quỷ, hắn có loại cảm giác muốn nôn mửa,
cho nên hắn há có thể cho phép nàng tới gần mình?
Một tên áo đen đứng gần Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhất, lập tức
làm theo chỉ thị của người áo xanh, đi lên phía trước chuẩn bị đem người
"hôn mê" trên đất trói lại. Nhưng khi hắn nhấc thân thể Thượng Quan
Ngưng Nguyệt, lại phát hiện Thượng Quan Ngưng Nguyệt không còn thở
nữa.
Người áo đen buông Thượng Quan Ngưng Nguyệt ra, sau đó nhanh
chóng đứng lên, cúi đầu khẩn trương nuốt một ngụm nước miếng, hắn
ngẩng đầu nhìn về phía người áo xanh, thận trọng nói: "Chủ. . . Chủ tử, đại
sự không ổn. Nàng. . . Nàng bị ngài đánh chết rồi!"