ĐẶC CÔNG TÀ PHI
Ảnh Lạc Nguyệt Tâm
Chương 2: Ngu Ngốc Hại Chết Người
Ánh trăng quanh quẩn, bóng cây bị ánh sáng bạc xuyên qua, giống
như khe suối trong suốt lẳng lặng chảy xuôi. Gió mát thổi qua làm lá cây
trông như đang nhảy múa, tản mát ra hương thơm hoa cỏ, khắp rừng cây
tràn ngập vẻ đẹp thần bí u tĩnh. Sưu sưu sưu, mấy bóng đen đột nhiên xuất
hiện ở trong rừng, mà sự xuất hiện của bọn họ thành công phá hư sự thanh
u trong rừng cây.
"Chủ tử, người đã bắt được." Bốn gã áo đen che mặt quỳ một chân
trên đất, âm thanh vang dội nói.
"Đề phòng phủ tướng quân không gì hơn cái này." Thanh âm âm lãnh
và giễu cợt vang lên, một nam tử áo xanh che mặt đứng trong rừng cây
chậm rãi xoay người.
"Chủ tử, ngài dự định xử trí nàng như thế nào?" Bốn gã áo đen đồng
thời đứng lên, một tên trong đó đem người trong tay ném đi, nặng nề ném
người đang hôn mê xuống đất, ngưng mắt kính sợ nhìn về phía người áo
xanh nói. Ánh trăng lạnh lùng bao phủ xuống, đột nhiên thấy rõ ràng người
bị ném trên mặt đất là một tiểu nha đầu mười bốn mười năm tuổi, hơn nữa
còn có một làn da ngăm đen, mặt rất nhiều tàn nhang, ngũ quan có chút vặn
vẹo là một nha đầu xấu xí.
"Trước giải khai huyệt ngủ của nàng." Nam tử áo xanh nhìn tiểu nha
đầu hôn mê trên đất, thanh âm khát máu lan tràn trong gió lạnh.