ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2335

Tiếng trẻ con lạnh lùng vừa dứt, lại một giọng trẻ con khác khiến

xương cốt người ta mềm yếu vang lên: "Đại ca, tam đệ, các người nói nhỏ
thôi, người ta không ngủ được!"

Giọng trẻ con đầy ý cười, lại một lần nữa vang lên: "Nhị muội, đại ca

thật phục muội đó. Làm sao muội dieendaanleequuydonn có thể vừa mới
nói xong, liền nhắm mắt ngủ thiếp đi chứ?"

Giọng trẻ con đầy ý cười vừa dứt, có người phun ra một chữ.

Tuy chỉ có một chữ, nhưng một chữ này, lại tràn ngập hơi thở lạnh

thấu xương, giống như băng sương ngàn vạn năm không thay đổi: "Ngậm!"

"Tứ muội, ngậm cái gì à? Muội chỉ nói một chữ như vậy, đại ca thật sự

không hiểu!"

"Miệng!"

"Tại sao để đại ca ngậm miệng vậy?"

"Ồn!"

"Trời ạ, ta nói tứ muội này, muội không thể nói thêm mấy chữ được

sao?"

"Đúng!"

"Đây là vì sao thế?"

"Mệt!"

"Không thể nào? Nói một câu cũng ngại mệt, da.nlze.qu;ydo/nn tứ

muội à tứ muội, nói sao muội cũng là nữ hài tử, tại sao có thể lười đến trình
độ như thế này chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.