ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2333

Lại một tiếng "vèo" vang lên, Thiên Cơ lão nhân lại xuất hiện trên

nóc, ngón tay nắm vành tai của mình, giống như đứa bé phạm sai lầm cúi
đầu xuống.

"Ô ô ô, lão đầu biết sai rồi! Không cần nhổ sạch tóc lão đầu đâu, lão

đầu giữ lại nhiều năm như vậy, rất không dễ dàng mà!"

Ngẩng đầu, mắt tức giận trợn mắt trừng, Thượng Quan Ngưng Nguyệt

và Hiên Viên Diễm mở miệng đồng thanh nói: dienndnle,qu.y don "Ta nói
lão đầu này, trước khi người chạy trốn, có thể lấp mái ngói lại hay không?"

"Đúng đúng!”

Đầu gật như gà con mổ thóc, Thiên Cơ lão nhân vung ống tay áo lên.

Mấy miếng ngói bị lật lên, được Thiên Cơ lão nhân thi triển công phu

cách không dời vật, đưa về chỗ cũ, trong nháy mắt Thiên Cơ lão nhân lại
biến mất lần nữa.

Bên trong phòng --

Biết được Thiên Cơ lão nhân đã bay xa, liền xem xét cột giường hỉ bị

sập xuống nền.

Khóe miệng Thượng Quan Ngưng Nguyệt co giật, vẻ mặt dở khóc dở

cười nói: "Diễm, chàng nói không sai, d,0dylq.d soái lão đầu này, có lúc
tinh nghịch đến nỗi thật đúng là khiến người ta đau đầu!"

Làm bộ xoa nhẹ huyệt thái dương, giọng Hiên Viên Diễm mười phần

hài hước nói: "Tối nay, cuối cùng ái thê cũng cảm nhận được sâu sắc, lúc
trước vi phu bị lão đầu kia hành hạ thảm thế nào!"

Ngay sau đó, cánh tay ôm eo nhỏ của Thượng Quan Ngưng Nguyệt,

Hiên Viên Diễm dịu dàng cười nói: "Ái thê, mặc dù cột giường sập rồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.