ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 245

tay lau một giọt mồ hôi lạnh trên trán. Trời ạ, mỗi đêm ở đây đều diễn đi
diễn lại một tiết mục giống nhau. Vương gia a, ngài không thể đổi mới sao,
vì sao hàng đêm đều lấy cớ uống trà, ở trong phòng ngủ của vương phi
không chịu đi đây. Thật sự là bại bởi người rồi!

"Nguyệt nhi, ngươi lại để cho bọn họ bắt ta ra ngoài?" Khóe miệng

Hiên Viên Diễm co giật nhìn hướng Thượng Quan Ngưng Nguyệt, trên đời
này có vị vương gia nào bi thống như hắn sao? Hắn cũng chỉ là muốn cùng
tiểu vương phi của mình tán dóc một lát thôi, kết quả tiểu vương phi của
hắn thế nhưng bảo bọn thuộc hạ đem hắn kéo ra ngoài?

"Ai bảo ngươi uống trà đều vĩnh viễn không đến đáy." Thượng Quan

Ngưng Nguyệt bĩu môi nói.

"Được rồi, để tránh kết quả bị bắt ra ngoài, ta vẫn là tự mình ngoan

ngoãn rời đi thôi." Hai mắt Hiên Viên Diễm mười phần uất ức nhìn Thượng
Quan Ngưng Nguyệt, từ trên giường êm đứng lên, vẻ mặt lưu luyến không
rời đi tới cửa.

Đáng thương a, bi ai a! Rõ ràng cưới một cái tiểu kiều thê, lại không

thể hàng đêm ôm nàng cùng nhau ngủ. Những ngày đau khổ thu thập tiểu
kiều thê của hắn, rốt cuộc khi nào mới có thể chấm dứt a!

Ngân Lang cùng Thanh Báo kinh ngạc nhìn Hiên Viên Diễm, biểu tình

muốn cười nhưng không dám cười, muốn nhịn lại không nhịn được, nghẹn
đến cơ hồ bị nội thương. Cái gì gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, bọn
họ hiện tại xem như tận mắt chứng kiến rồi.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng im lặng xem xét Hiên Viên Diễm,

mở miệng khẽ kêu: "Ngân Lang, Thanh Báo."

"Có thuộc hạ." Ngân Lang cùng Thanh Báo lập tức che giấu ý cười

trong lòng, biểu tình cung kính nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.