ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2547

Lòng bàn tay Thiên Cơ lão nhân chảy máu, nhìn ái đồ Hiên Viên

Diễm, khóe môi run rẩy động đậy một chút, còn chưa kịp trả lời --

Tránh thoát khỏi vòng tay của Hiên Viên Diễm, bàn tay ngọc dùng sức

nắm, tiếng đốt ngón tay vang dội, Thượng Quan Ngưng Nguyệt quát nói:
"Soái lão đầu, không cho nói!"

Cánh tay phải nâng lên, ngón trỏ thon dài dịu dàng đẩy một lọn tóc

trước trán Thượng Quan Ngưng Nguyệt ra, Hiên Viên Diễm ôn nhu nói:
"Nguyệt nhi, đừng có nháo!"

Bàn tay ngọc mãnh mẽ vung lên, đẩy tay Hiên Viên Diễm ra.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt bước nhẹ nhàng, đứng đối diện với Hiên

Viên Diễm, lặng yên nhìn Hiên Viên Diễm một hồi lâu, lúc này mới hỏi:
"Diễm, chàng chịu rời khỏi ta sao?"

"Không bỏ được nàng, nhưng......"

Ngón trỏ lại nâng lên một lần nữa, ngón tay ấm áp, nhẹ phất qua má

hồng của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, dinendian.lơqid]on Hiên Viên
Diễm dịu dàng trả lời: "Càng luyến tiếc nàng rời khỏi ta mà đi!"

Một câu nói ngắn ngủn, thể hiện tất cả tình yêu sâu đậm của Hiên Viên

Diễm.

Cái chết của hắn, đổi lấy sự sống của ái thê, hắn chết cũng hạnh phúc;

hắn sống, đổi lấy việc mất đi ái thê, đó mới là khổ sở khó thừa nhận.

"Lúc trước soái lão đầu nói rồi, chỉ có người đột phá thất thải linh lực,

mới có thể khởi động năng lượng của Ma châu, vừa giải trừ nguyền rủa
Linh Tuyền khô cạn, vừa có thể tránh khỏi mấy vạn tai nạn sinh ra trên thế
gian. Mà......"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.