ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2566

Dưới cánh hoa anh đào theo gió xoay múa, một ngôi đình đá hình

quạt, mái cong cong tinh sảo vểnh lên, treo lên những chiếc đèn lồng đỏ.

Trên ghế bạch ngọc giữa đình, một đôi bích nhân đang ngồi, một đôi

bích nhân đẹp đến nỗi văn chương khó có thể miêu tả, thơ ca khó có thể tán
tụng.

Đôi bích nhân đã không bước ra khỏi cửa chính Huyền Linh điện hai

mươi tám ngày.

Trải qua hai mươi chín ngày đêm, cũng là một đêm cuối cùng này,

Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm đã dời bước bước ra khỏi
cửa, dfienddn lieqiudoon cùng nhau ngồi thưởng cảnh hoa anh đào xinh
đẹp.

Vì sao lại nói là một đêm cuối cùng đây?

Bởi vì, trong Linh tuyền đã không còn một giọt Thánh thủy, mà chỗ

nguồn suối, khói nguyền rủa như máu, màu sắc đã càng đỏ đậm hơn.

Một khi màu sắc khói nguyền rủa chuyển thành màu đỏ đậm, có ý

nghĩa ngày mai là ngày cuối cùng rồi.

Một khi ngày mai qua đi, thì không thành công giải trừ nguyền rủa

nữa.

Như vậy, khi khói mù màu đỏ đậm, biến thành màu đen như mực, cho

dù hy sinh một vạn năng lượng của Ma châu, cũng không có cách nào giải
trừ nguyền rủa.

Cánh tay Hiên Viên Diễm, vòng qua ôm lấy hông Thượng Quan

Ngưng Nguyệt; đầu Thượng Quan Ngưng Nguyệt tựa vào đầu vai Hiên
Viên Diễm, thân thể vùi vào trong lồng ngực ấm áp của Hiên Viên Diễm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.