ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 263

"Xem như ngươi lợi hại. Được, ta đánh cuộc." Dạ Dật Phong nói

xong, đem nửa viên thuốc màu trắng nhanh chóng nuốt vào.

"Ngươi không cần phải ca ngợi ta, nếu ngươi ngoan ngoãn, ta sẽ

không keo kiệt a." Thượng Quan Ngưng Nguyệt thanh âm mặc dù rất nhu
hòa, nhưng mỗi một chữ từ nàng mà ra đều làm Dạ Dật Phong có loại cảm
giác da đầu tê dại.

Sống lưng lạnh toát, nhưng trên mặt Dạ Dật Phong vẫn giữ nụ cười.

Tay trái của hắn hướng Thượng Quan Ngưng Nguyệt duỗi một cái, mở
miệng nói: "Vậy. . . Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ?"

"Ngươi cũng không phải đồng bạn của ta, ngươi chỉ tạm thời là con rối

của ta thôi, cho nên bốn chữ hợp tác vui vẻ này, ngươi dùng rất là không
thỏa đáng." Thượng Quan Ngưng Nguyệt bỗng dưng khoanh tay, hai mắt
hàm chứa nụ cười trào phúng nhìn bàn tay Dạ Dật Phong vươn ra.

"Ngươi nói đúng, đích xác là ta dùng từ không đúng, phải là. . . Chúc

ngươi thành sự."Dạ Dật Phong rút tay về, hai mắt chứa ý cười thâm thúy
nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt nói: "Khuya lắm rồi, chắc hẳn
ngươi cũng có chút thiếu ngủ, ta liền không quấy rầy nữa."

Nói xong, Dạ Dật Phong xoay người đi ra ngoài. Mà trong nháy mắt

lúc hắn xoay người, nụ cười rực rỡ trên mặt liền tắt.

"Đi thong thả, không tiễn." Sau lưng, vang lên thanh âm Thượng Quan

Ngưng Nguyệt tà mị cùng lười biếng. . .

Ánh sáng bạc rực rỡ thỏa thích nhảy múa, ngân hà xinh đẹp làm người

ta kinh ngạc. Chẳng qua là khi gió đêm âm u lan tỏa khắp vùng đất thì vẫn
có thể cảm thấy rõ ràng trong bóng đêm ẩn giấu hơi thở nguy hiểm.

Lúc này, trong một phòng ngủ khác của Thụy vương phủ --

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.