"Rượu ngon xứng người tài, rượu tinh khiết càng thơm hơn. Huynh
đệ, ta luôn thích cất giấu rượu thượng đẳng, trên người hôm nay mang theo
nhiều rượu, chốc nữa hai người chuẩn bị uống rượu, tiểu đệ sẽ dâng rượu
nhiều năm trân quý lên!"
-- khụ khụ khụ, lần này......
Vì không để người đáng kính trong lòng thất vọng, các vị khách ngồi
nghe sùng bái điên cuồng những người đáng kính kia, thật sự biến chiến
tranh thành tơ lụa (dùng biện pháp hoà bình để giải quyết tranh chấp. Can
qua là hai thứ vũ khí cổ, chỉ chiến tranh, tơ lụa quý là các thứ lễ vật để hai
nước dùng dâng tặng nhau), biến oán khí thành hòa bình rồi!
Sau khi thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy may mắn vì mình không gây ra
trận chiến kịch liệt, lão giả mặt đen và lão giả mặt vàng tay cầm tay, lặng
yên không tiếng động rời khỏi quán trà.
Cùng lúc đó, trong một góc tầm thường của quán trà, nam tử áo cam
để lại tiền trà, cùng nam tử áo xanh lá, nam tử áo lam lặng lẽ đi ra khỏi
quán trà.
"Đúng rồi, hai vị lão đại ca kể chuyện, lát nữa theo chúng ta đi ăn cơm
đi?"
Khách ngồi nghe phía sau và khách ngồi nghe bên trái, đồng thanh nói
xong, hai mắt nhìn về chỗ kể chuyện, dieendaanleequuydonn lại phát hiện
chỉ còn lại cái bàn đỏ, với tấm gỗ đỏ hình chữ nhật.
"Đúng rồi, ba vị huynh đệ thưởng trà, chốc nữa theo chúng ta nâng
cốc nói cười chứ?"
Khách ngồi nghe trước mặt vàg khách ngồi nghe bên phải, nhiệt tình
cười gọi, đồng thời hai mắt cũng nhìn về một góc quán trà, kết quả cũng
phát hiện người đi chén trà không.