ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 372

Nàng không có ngăn cản hành động của Hiên Viên Diễm, trước khi

đến địa hạ cung điện lấy bảo vật, khuôn mặt này tạm thời vẫn nên che lại
đi. Nếu không, người bị nguy hiểm không chỉ là nàng, mà còn là tướng
quân phụ thân Thượng Quan Hạo mà nàng vô cùng yêu thương.

"Ân." Hiên Viên Diễm gật gật đầu, nhẹ nhàng đáp.

"Chàng không sợ? Nếu chàng ở cùng một chỗ với ta, kiếp nạn của ta

cũng chính là kiếp nạn của chàng a." Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhíu
mày, kiều môi hé mở chậm rãi nói.

"Ta cái gì cũng không sợ, điều duy nhất ta sợ chính là mất đi nàng."

Hiên Viên Diễm ngưng mắt, biểu tình nghiêm túc nói.

"Diễm, chàng sẽ không mất đi ta. Bởi vì. . . Thượng Quan Ngưng

Nguyệt ta không phải kẻ yếu, trêu chọc người của ta, ta sẽ làm cho bọn họ
sống không bằng chết." Thượng Quan Ngưng Nguyệt ngửa đầu cười, giọng
điệu vô cùng kiêu ngạo.

"Nguyệt nhi, ta cũng không phải kẻ yếu. Ai trêu chọc người của nàng,

ta sẽ làm cho bọn họ xương cốt không còn." Hiên Viên Diễm nhếch môi
cười, giọng điệu vô cùng cuồng ngạo.

"Tốt, vậy chúng ta ma đến diệt ma, phật đến giết phật." Tay của

Thượng Quan Ngưng Nguyệt vốn đang cầm tay Hiên Viên Diễm, bỗng
dưng đan các ngón tay vào bàn tay Hiên Viên Diễm, hai tròng mắt của
Thượng Quan Ngưng Nguyệt tuy đầy ý cười nhưng lại tỏa ra lãnh khí bức
người.

Cùng lúc đó, bên ngoài hoa đào trận –

Ánh trăng dập dờn, cùng gió lạnh quấn quít, tản ra hàn khí làm người

ta hít thở không thông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.