ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 371

"Nguyệt nhi, mau che mặt của nàng lại." Hiên Viên Diễm khôi phục

thần trí, nhanh chóng đưa cánh tay qua. Âm thanh xé vải truyền đến, nửa
đoạn ống tay áo bị Hiên Viên Diễm xé rách.

Hắn hiện tại rốt cục hiểu được vì sao lúc trước Nguyệt nhi phải che đi

hình dáng, đúng vậy, dung nhan của nàng quả thực không thể hiện thế a.
Không phải vì dung nhan tuyệt mỹ quá mức làm cho kinh thế hãi tục, mà là
vì. . .

"Hồng quang đã hiện, dung nhan này chỉ sợ che cũng vô dụng, nên

đến sớm hay muộn cũng sẽ đến." Đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt phẳng ống
tay áo của Hiên Viên Diễm, Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhếch môi cười
cười, nhưng trong mắt lại tỏa ra hàn ý.

Lúc cơ thể nàng hấp thụ hồng quang, cũng là lúc nàng tiếp thu trí nhớ

của mẫu thân đã qua đời, hiện tại nàng đã biết rõ tất cả.

Thí dụ như khối thân thể này vì sao lúc trước si ngốc, vì sao hình dáng

không thể hiện thế, vì sao bỗng nhiên ly kỳ phóng ra hồng quang uy lực vô
cùng?

Lại thí dụ như mẫu thân vì sao lại chết, vì sao trước khi chết lại dặn dò

tướng quân phụ thân, một khi hình dáng của mình hiện thế, nhất định phải
đi địa hạ cung lấy bảo vật có thể xoay chuyển càn khôn?

"Vẫn là tạm thời che lại đi, trì hoãn chút, chúng ta tối thiểu còn có thể

có đủ thời gian cân nhắc, như thế nào nàng mới tránh được kiếp nạn sắp
xảy ra." Hiên Viên Diễm mở miệng nói xong, dùng ống tay áo che đi khuôn
mặt của nàng, chỉ lộ ra đôi mắt trong trẻo cùng đôi mày thanh tú.

"Diễm, xem ra. . . Chàng đã biết?" Tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt

hướng tới tay Hiên Viên Diễm, nhếch môi cười nhìn Hiên Viên Diễm nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.