Diễm cũng nhanh chóng thay đổi phương hướng, mạnh mẽ vận nội lực đem
mấy cái độc xà kia đánh gục trên mặt đất.
"Không tốt, có nhiều độc xà bò lên đây hơn." Ánh mắt Thượng Quan
Ngưng Nguyệt bỗng dưng lãnh mị, ngón tay đụng vào vòng tay huyền băng
thiết ở cổ tay.
Ngay tại thời điểm hai con rắn độc đánh về phía nàng, vòng tay ở cổ
tay nàng xoay tròn một cái, vô số thuốc bột lục sắc phun ra, tốc độ cực
nhanh bắn tới trên người độc xà.
Trong khoảnh khắc đó, hai độc xà ngã trên mặt đất, hóa thành một bãi
máu độc tanh hôi. Thuốc bột lục sắc chính là phấn ăn mòn mà Thượng
Quan Ngưng Nguyệt tỉ mỉ nghiên cứu chế tạo ra, cho dù là người chỉ dính
một chút, cũng sẽ lập tức hóa thành một bãi máu loãng, cho nên độc xà nếu
dính vào, tự nhiên cũng sẽ biến thành bãi máu loãng.
Di●ễnđànL●êQuýĐ●ôn.Lúc này tiểu kim chồn Cầu Cầu đang đem
tiểu móng vuốt túm lấy vai Thượng Quan Ngưng Nguyệt, chồn mâu hung
tợn nhìn về phía độc xà, nhưng mà nó cũng không đi công kích độc xà.
Bởi vì nó biết chính mình không thể loạn cắn độc xà, bằng không khi
máu của độc xà tiến vào cơ thể nó, hiệu quả giải độc của máu trong cơ thể
nó sẽ giảm xuống.
"Càng ngày càng nhiều độc xà nhảy lên." Thượng Quan Ngưng
Nguyệt vặn chặt lông mày, mà ngay khi nàng nói chuyện, thuốc bột lục sắc
từ vòng tay bắn ra, phấn ăn mòn lại đánh về phía đám độc xà hướng tới
nàng.
Đám độc xà này đều là rắn ngũ sắc, nàng biết độc tính của chúng
mạnh như thế nào. Nếu không nhanh chóng nghĩ biện pháp giải quyết
chúng nó, đợi đến khi chúng tụ tập càng ngày càng nhiều, đừng nói là bị