ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 54

Ánh trăng biến mất ngày mới bắt đầu, một luồng sáng vàng rực chói

mắt chậm rãi ló ra sau tầng mây, thản nhiên phả ra hơi ấm. Vạn vật nhiễm
ánh mặt trời, giống như bức họa cuộn tròn làm nhân gian thêm mỹ lệ, một
ngày mới đã bắt đầu.

Cửa phòng ngủ từ từ mở ra, Thượng Quan Ngưng Nguyệt từ trong nhà

đi ra. Lười biếng giang hai cánh tay, Thượng Quan Ngưng Nguyệt ngửa
đầu hít sâu một hơi không khí tươi mới.

"Tiểu thư chào buổi sáng!"Thanh âm ân cần thăm hỏi chỉnh tề vang

lên, đã quấy rầy Thượng Quan Ngưng Nguyệt hưởng thụ buổi sáng tốt đẹp.

"Chào buổi sáng!" Thượng Quan Ngưng Nguyệt khóe miệng co giật

mấy cái, vẫn lễ phép đáp lại. Sáu gã thị vệ cung kính đối Thượng Quan
Ngưng Nguyệt gập thắt lưng, hai mắt ẩn ẩn vui sướng ngắm nhìn hướng
Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Hôm nay tiểu thư mặc một cái váy dài thủy
lam thêu hình con bướm trắng, bên hông dùng một cái thắt lưng bằng gấm
màu trắng nhẹ nhàng buộc lại , tóc đen tùy ý búi lên, phía trên đơn giản
cắm một cây trâm hình hoa lan màu xanh lục. Gió mát êm ái thổi qua bên
người nàng, dung nhan vẫn là như trước, nhưng toàn thân không hiểu sao
lại tản mát ra một loại phiêu dật khó tả. Tiểu thư không chỉ có không ngốc
nữa, mà còn. . . Bọn họ thật là thay tướng quân vui vẻ a, sáu gã thị vệ trong
lòng âm thầm tự nói.

"Này! Ngưng Nguyệt nha đầu, buổi sáng tốt lành!" Bỗng dưng, một

đạo thanh âm mị hoặc theo gió vang lên, sáu gã thị vệ thân thể lập tức cứng
đờ, hai mắt khiếp sợ theo âm thanh nhìn lại. Khi nào trong sân lại nhiều
hơn một người? Vì sao bọn họ một chút cũng không nhận ra chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.