Khi Huyết Phách Thần Châu hợp thể với đá thủy tinh, thân thể
Thượng Quan Ngưng Nguyệt chậm rãi xoay tròn.
Qua chút thời gian, sắc hồng trong sơn động càng đậm, càng rực rỡ.
Cùng lúc đó, Huyết Phách Thần Châu lấy tốc độ cực nhanh, chuyển động
trên trán Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Thấy thế, Huyết Bàng Vương nín thở, trợn to mắt nhìn chằm chằm
Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Huyết Phách Thần Châu di chuyển với tốc độ cực nhanh, đột nhiên
hóa thành một quả cầu khí hình tròn, từ từ thẩm thấu vào đóa hoa sen trên
trán Thượng Quan Ngưng Nguyệt, mà sắc hồng trong sơn động, cũng
hướng tới thân thể Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Toàn bộ đều nhập vào hình hoa sen trên trán Thượng Quan Ngưng
Nguyệt.
Huyết Bàng Vương biết Thượng Quan Ngưng Nguyệt đã dung hợp
linh lực thành công, nhếch miệng cười vọt tới trước mặt nàng.
Nó mở rộng cánh ôn nhu vỗ vỗ bả vai Thượng Quan Ngưng Nguyệt,
vui sướng mở miệng nói: "Chủ nhân, đi! Đi ra ngoài vận linh lực thử gảy
Huyết Tỳ Bà, xem uy lực như thế nào."
"Ừ." Thượng Quan Ngưng Nguyệt mở mắt, gật đầu cười nhìn Huyết
Bàng Vương, ngón trỏ tay trái hướng tới một mỏm đá cách đó không xa.
Huyết Tỳ Bà vốn nằm trên mỏm đá, đột nhiên bị linh lực của Thượng
Quan Ngưng Nguyệt hút vào, bay đến trước mặt nàng.
Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhếch môi cười, lúc ôm Huyết tỳ Bà vào
trong ngực nàng phát hiện, với nàng mà nói Huyết Tỳ Bà khá nặng, hiện tại
cầm nó chẳng khác gì một cây