ĐẠI ĐƯỜNG TỬU ĐỒ - Trang 137

Lý Bạch đặt hồ lô rượu trong tay xuống, mắt lờ đờ cười nói.

- Thái Bạch huynh khách khí rồi. Tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu.

(Rượu gặp bạn hiền ngàn chén thiếu). Tri kỷ phải dùng rượu ngon làm vật
dẫn, lại nói những vật thế tục chỉ là những thứ phù du, không nên làm cho
hương rượu có thêm vài phần khí ô trọc. Thái Bạch huynh phải bị phạt.

Tiêu Duệ giơ tay lên vỗ vỗ vai Lý Bạch.

- Phạt, nên phạt.

Lý Bạch giơ hồ lô rượu lên uống một ngụm, sau đó cao giọng cười lớn:

- Hôm nay Bạch gặp được thương nhân hiếm có là Tử Trường lão đệ,

mất đại lợi mà không để ý, trong lòng rất bội phục. Bạch du lịch thiên hạ,
tận tình với sơn thủy, ra Thục Trung, tiến Trường An, gặp vô số người.
Nhưng người coi tiền tài như cặn bã, làm việc phóng khoáng như Tử
Trường lão đệ rất hiếm thấy.

Tiêu Duệ mỉm cười.

Lý Bạch đột nhiên trở nên buồn bã, thở dài nói:

- Nhưng Tử Trường lão đệ tuy có thần công văn hương thức tửu, kỹ

thuật làm rượu cao siêu, nâng chén biết đủ phong tục xưa về rượu. Nhưng
theo Bạch thấy, Tử Trường nếu muốn đạt thành chí nguyện bình sinh, lập
nên công lao sự nghiệp bất hủ còn phải đi lên chính đồ. Không nên như
Bạch, đường lớn như thanh thiên, một mình ta đi.

Thi tiên Lý Bạch được xưng Thanh Liên cư sĩ, danh tiếng lẫy lừng thiên

hạ không ngờ cũng có lúc buồn bã ảm đạm như vậy. Điều này làm cho Tiêu
Duệ cả kinh. Tuy nhiên nhớ tới thực tế, Lý Bạch lần đầu tiên đến Trường
An cầu công danh nhưng không được phải buồn bực rời kinh, lập tức hiểu
ra vài phần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.