ĐẠI ĐƯỜNG TỬU ĐỒ - Trang 236

không hợp, liền lập tức che miệng lại, hơi hơi lùi người ra phía sau, cùng
với thiếu nữ vai dựa vai, lưng tựa lưng, dịu dịu dàng nói:

- Ngọc Hoàn, không cần khẩn trương, có ta ở đây, nàng không phải sợ!

- À, nô không sợ.

Mỹ nhân thẹn thùng hơi thở như hương lan. Trong lúc nhất thời Tiêu

Duệ đối mặt với với khuôn mặt tươi cười tuyệt đẹp của nàng, nắm lấy bàn
tay ngọc mềm mại, nõn nà của nàng, chợt trở nên ý loạn tình mê, tâm thần
hoảng hốt. Người được Huyền Tông hoàng đế Đại Đường sủng ái, Đại
Đường ca phi, một trong tứ đại mỹ nhân Trung Quốc, cứ như vậy e ấp rúc
vào bên cạnh mình, không lâu sau này sẽ trở thành người cùng chăn với
mình... hết thảy những điều này khiến kẻ xuyên việt tới Đại Đường thịnh
thế là Tiêu Duệ cảm thấy mỹ mãn, cũng có chút cảm giác lâng lâng không
hiểu tại sao.

Đúng lúc này, tiếng nhạc cũng tắt nhưng dư âm vẫn còn văn vẳng nơi

rừng núi. Gió thu hiu quạnh, sóng lớn cuộn lên, một làn gió thu mang theo
không khí ẩm ướt trong lành từ hồ Bình Tuyền phớt qua mặt kẻ xuyên việt,
hắn đột nhiên giật mình phát hiện chính mình đã vô tình ôm thiếu nữ trong
lòng, mà cách đó không xa, hai người Lý, Đỗ đang nhìn về phía này, cười
trộm không thôi.

Một ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng xẹt qua người hắn, Tiêu Duệ

liếc mắt phát hiện Lưu Nhạn Dung đang chậm rãi cúi đầu xuống. Hắn ảm
đạm cười thầm, trải qua một thời gian, hắn đã không còn nhiều ác cảm đối
với vị thiên kim tiểu thư của Lưu gia vốn căm thù vị Tiêu lão đệ đến tận
xương tuỷ.

Cứ để hết thảy phong ba trở thành quá khứ đi.

Hết một vòng ca múa, kế tiếp đương nhiên là những văn nhân ở đây

ngâm thơ phẩm rượu. Nhưng khi Tiêu Duệ đang ngồi ngay ngắn chuẩn bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.