ĐẠI ĐƯỜNG TỬU ĐỒ - Trang 87

- Lão Mạnh, lão gọi ta đến chỉ là xem náo nhiệt, mở rộng tầm mắt thôi,

việc phẩm rượu, sản xuất rượu có quy củ, tại hạ thật không nên nhiều lời.

Tiêu Duệ bị kéo đến tiệc rượu của nhân sĩ trong thành Lạc Dương. Ngồi

ở chỗ này nửa ngày, hắn chỉ bàng quan tiêu khiển, không nghĩ tới bình
phẩm rượu. Hắn đã sớm nhìn ra, cái gọi là tiệc rượu văn nhã này thực ra
chính là để cân bằng và bảo hộ ngành sản xuất, đề cập tới ích lợi và bí mật
của các tửu phường, mình chỉ là một người ngoài, ít nói vẫn tốt hơn.

Thấy Tiêu Duệ không muốn lên tiếng, Mạnh Sưởng cũng không bắt

buộc, chỉ nhìn hắn cười, không nói thêm lời nào

Bốn chữ “Tục khó chịu nổi” của Mạnh Sưởng vừa nói ra, trên mặt Chu

Thiệu Hoa lập tức biến sắc. Hắn khẽ liếc Mạnh Sưởng một cái, có chút
không phục chắp tay nói

- Bác Dương tiên sinh có ý gì?

- Tục chính là tục, rượu này mùi hương thô tục, chỉ sử dụng trầm hương

bình thường, lão phu thật không có hứng thú đánh giá.

Mạnh Sưởng không thèm quan tâm mặt mũi Chu Thiệu Hoa, thẳng thắn

nói. Tiêu Duệ không khỏi khẽ cười, thầm nghĩ, lão nhân này cũng thật
không để cho người ta chút mặt mũi nào.

Mạnh Sưởng ở Lạc Dương thanh danh vang dội, không chỉ là ngôi sao

sáng nhất trong tửu giới ở thành Lạc Dương, còn có một người cháu là quan
Sát sử ở Hà Đông, quan chức tứ phẩm. Đối với hắn, Chu Thiệu Hoa cũng
không dám trêu chọc, nhưng tiếng cười của Tiêu Duệ lại đâm vào phế phủ,
khiến hắn xấu hổ, tất cả bực tức lập tức dời đến người trẻ tuổi xa lạ tuấn mỹ
như đàn bà này.

- Ngươi là người phương nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.