ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 116

hắn mang lại.

Sau một lúc lâu, Hách Liên Ngự Thuấn mới hơi buông nàng ra, nhìn đôi

môi đỏ mọng bị hắn điên cuồng hôn lên, trái tim nhỏ bé cũng đập loạn như
thể sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, hắn không kìm được khẽ cong môi nở nụ
cười nhẹ, “Nàng mê hoặc bản vương, sau này, bản vương nhất định sẽ
không buông nàng ra.”

Sở Lăng Thường chỉ cảm thấy sau lưng chợt lạnh. Một đêm này đã xảy

ra quá nhiều chuyện, tất cả đều là chuyện nàng chưa từng trải nghiệm. Thật
không ngờ, ngay tại đại điện này, nàng lại bị một người Hung Nô khinh bạc
như vậy.

“Xin Tả hiền vương hãy từ bỏ ý niệm đó đi.” Ngữ khí của Sở Lăng

Thường đột ngột chuyển lạnh, “Tôi là khách tại Hán cung, chức trách chỉ là
giúp hoàng thượng bình định thế cục hỗn loạn, không phải là hòa thân cùng
dân tộc Hung Nô.”

“Một nữ tử nhỏ bé như nàng lại nghĩ mình có khả năng xoay chuyển càn

khôn hay sao?” Mặc dù nói vậy nhưng trong ánh mắt Hách Liên Ngự
Thuấn lại ánh lên sự tán thưởng.

“Con kiến dù nhỏ bé cũng có sinh mệnh của nó. Vạn vật trên đời cũng

có chỗ khả dụng huống chi một nữ tử nhỏ bé. Tôi tuy chỉ là một nữ tử yếu
đuối nhưng cũng sẽ tận lực sử dụng sở học của mình mà góp phần ổn định
thế cục loạn lạc hiện nay, cho dù phải đối mặt với khó khăn cỡ nào, cho
dù….” Khẽ hít sâu một hơi, đôi mắt trong veo cũng ánh lên đầy kiên định,
“…kẻ địch của Đại Hán có hung mãnh thế nào đi nữa.”

“Dân tộc Hung Nô ở phương Bắc và Hán tộc ở phương Nam chém giết

lẫn nhau cả trăm năm qua, kết quả đều là Hán tộc bại nhiều thắng ít. Nếu
nàng đã nói vạn vật trên đời này đều tuân theo âm dương ngũ hành, vậy sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.