ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 137

“Mẫu hậu?” Cảnh Đế sửng sốt kêu lên rồi vội vã trầm giọng nói tiếp,

“Triều Thác là bề tôi trung lương, ông ta đã phạm phải tội gì chứ?”

“Lỗi lầm của hắn thì tối hôm qua hoàng thượng đã đích thân ban thánh

chỉ rồi. Vua không nói chơi, nếu như hoàng thượng hôm nay không giết
Triều Thác, vậy Tả hiền vương kia sẽ từ bỏ ý định sao? Tối qua hắn đã
công khai gây sự, hơn nữa quốc sự Đại Hán bất ổn, Thiền Vu Quân Thần từ
lần cự tuyệt hòa thân khi trước vẫn muốn tiến đánh thành Trường An, dã
tâm của bọn họ đã có thể thấy được rất rõ ràng rồi.”

Cảnh Đế đương nhiên hiểu được đạo lý “bát nước hắt đi không thể hốt

lại được” nên hàng lông mày khẽ chau lại đầy phiền muộn.

Dưới điện, các đại thần cũng chỉ có thể thầm thở dài lắc đầu. Mọi

chuyện diễn ra trong yến tiệc đêm qua họ cũng đã biết cả. Tả hiền vương
kia đã ép hoàng thượng ở thế đâm lao phải theo lao. Vì giang sơn Đại Hán,
chỉ có thể hy sinh Triều Thác mà thôi.

Sự chú ý của Đậu thái hậu lại chuyển về phía Sở Lăng Thường. Ánh

mắt bà trông có vẻ bình thản nhưng lại lộ rõ vài phần trầm tư đầy thâm ý
khiến tất cả mọi người đều cảm thấy ngột ngạt, bất giác đều chuyển ánh
mắt nhìn về phía Sở Lăng Thường.

Cảnh Đế đương nhiên hiểu được mẫu hậu của mình, thấy vậy liền vội vã

lên tiếng, “Mẫu hậu…”

Lời còn chưa kịp thốt ra đã lại bị Đậu thái hậu giơ tay lên tỏ ý ngăn lại.

Một lúc lâu sau, Đậu thái hậu liền cất lời, “Sở Lăng Thường, ngươi ngẩng
đầu lên.”

Sở Lăng Thường chậm rãi ngẩng đầu, chỉ là nhẹ nhàng nhìn thẳng vào

đôi mắt của Đậu thái hậu nhưng lại nghĩ đến những lời bà ta nói hôm trước
nên nàng lại khẽ chớp mắt rồi hơi cúi xuống. Cho tới giờ, trong ấn tượng
của nàng thì Đậu thái hậu cũng không phải là người nghiêm khắc, ngược lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.