ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 366

“Bớt nói mấy lời dư thừa đi, muốn chém muốn giết tùy ngươi!” Thanh

âm của nàng cũng chuyển lạnh, ánh mắt bình thản đối chọi với hắn. Hách
Liên Ngự Thuấn quả nhiên không ngốc, có thể lập tức nghĩ ra điểm này.

“Giết ngươi? Bản vương đúng là muốn một đao giết chết ngươi!” Hắn

lại nâng cằm nàng lên, bàn tay lại siết chặt thêm, “Lúc bản vương ở trên
chiến trường đã từng thề, lúc bắt được ngươi sẽ đem đi ngũ mã phanh thây,
đem thi thể của ngươi treo trên lầu cao để tế mười vạn cô hồn của đại quân
Hung Nô ta!”

Tâm trạng của Sở Lăng Thường theo lời nói của hắn không ngừng run

rẩy. Hắn tuyệt đối muốn làm vậy, từ trong ánh mắt của hắn có thể nhìn ra
hắn không nói dối.

“Nhưng….” Thấy ánh mắt nàng thoáng hiện sự rung động, hắn đột

nhiên nở nụ cười, nụ cười cực kỳ êm ái tựa một cọng lông vũ nhẹ nhàng
quét qua gò má của nàng, khiến mùi xạ hương từ trên người hắn tràn ngập
hô hấp của nàng, bàn tay đang siết lấy cằm nàng cũng buông lỏng rồi rời đi,
nhưng rồi lại như mê muội vuốt ve làn môi căng mọng, tham lam chà đạp,
trong đôi mắt cũng tràn ngập ham muốn chiếm giữ mạnh mẽ…

“Bộ dáng của ngươi như vậy đã khiến bản vương thay đổi chủ ý. Bản

vương sẽ đem ngươi về.” Thanh âm của hắn trở nên cực kỳ ôn nhu, mang
theo sự sủng ái một vật cưng nhỏ bé, bàn tay to chậm rãi trượt xuống gáy
nàng, ghé miệng sát vành tai nhỏ nhắn cười nhẹ, “Bản vương đã từng nói
với ngươi, ngươi nên chăm sóc bản thân cho tốt, tuyệt đối đừng để bản
vương bắt được. Sao lại không chịu nghe lời như vậy? Nếu đã thế thì đi
cùng bản vương thôi, bản vương nhất định sẽ từ từ…tra tấn ngươi đến
chết!”

Mấy lời cuối cùng của hắn vừa thốt ra, cảm giác như giữa mùa xuân

tháng ba trời đột nhiên nổi cơn mưa đá, từng viên, từng viên lớn không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.