ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 520

tủy, sao lại cho nàng ở trong căn phòng tốt như vậy? Xét về cả tình và lý,
nàng nghĩ thế nào cũng cảm thấy không ổn.

Đẩy cánh cửa sổ ra, nàng mới phát hiện đây là một tòa lầu. Bên ngoài

cửa không hề có trọng binh canh giữ mà chỉ có hai gã thị vệ. Quản gia cũng
không thấy bóng dáng. Nhìn đến hàng ngói xanh biếc thấp thoáng đằng xa,
nàng mới xác nhận rằng mình không nằm mơ.

Nàng vẫn còn nhớ rõ phong cảnh dọc đường tới nơi này.

Tòa lầu này thực sự rất kỳ quái. Tuy nàng biết người phương Bắc tính

tình rất thoải mái, nhưng nữ nhân ở nơi này cũng cực kỳ để ý, tuyệt đối sẽ
không ngồi ở phương Bắc mà nhìn về phương Nam. Do đó lúc thiết kế
phòng ốc, đại đa số đều mở cửa sổ về phương Bắc.

Khẽ thở một hơi dài, nàng bước chân ra khỏi phòng, lúc này mới phát

hiện ra tòa lầu này lớn đến nỗi vượt xa khỏi sự tưởng tượng của nàng.
Trong đó có một bức họa phù dung hoàn toàn thu hút sự chú ý của nàng.
Xuyên qua lớp rèm trướng mềm mại, nàng mới phát hiện ra bức tranh này
được vẽ trên mặt các bức tường, nếu không sao có thể bắt mắt như vậy.

Thư phòng nơi này cũng cực kỳ phong phú. Trên các giá để rất nhiều

sách trúc, trên bàn còn có mười mấy cây bút lông với độ lớn không giống
nhau, có lẽ dùng để viết và vẽ tranh.

Đứng trước bức họa phù dung, nàng chợt cảm thấy hoảng hốt như chính

bản thân mình đang hòa vào trong đó. Bức họa này được vẽ cực kỳ tinh
diệu, trên mặt tường không biết đã dùng loại vật liệu gì để trang trí mà ánh
lên một màu vàng kim, mà cánh hoa phù dung thì thuần một sắc trắng, mọc
bên cạnh một hồ nước nhỏ. Hoa đang lúc nở rộ, in bóng bên hồ nước tỏa ra
sự quyến rũ mê hoặc lòng người. Những phiến lá phù dung xanh biếc thuôn
dài với một lớp lông tơ phủ lên hai mặt lá cũng được phác họa vô cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.