ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 55

Sao ánh mắt hắn lại lớn mật như vậy?

“Sở cô nương, vị này là Tả hiền vương. Tả hiền vương nghe nói cô

nương bác học đa tài nên vô cùng kính ngưỡng.” Cảnh Đế chậm rãi mở
miệng. Thật ra từ lúc Sở Lăng Thường bước vào đại điện, ánh mắt ông ta
đã không hề rời khỏi thân hình của nàng. Nhưng lại thấy ánh mắt nóng rực
của Tả hiền vương đối với nàng như vậy, trong lòng ông ta không khỏi có
chút khó chịu.

Khẽ hít sâu một hơi, ánh mắt Sở Lăng Thường vẫn nhìn thẳng về phía

nam tử đang nhìn mình chằm chằm kia, “Dân nữ Sở Lăng Thường xin ra
mắt Tả hiền vương, kính chúc vương gia vạn thọ vô cương.”

Thì ra hắn chính là Tả hiền vương Hách Liên Ngự Thuấn. Nghe nói hắn

là một dũng tướng trên lưng ngựa, chả trách dáng vẻ hắn lại toát ra vẻ
cuồng ngạo đến vậy.

“Sở Lăng Thường? Lăng Thường…” Từ phía trên đầu nàng vang lên

một thanh âm trầm thấp khiến Sở Lăng Thường hơi ngước nhìn lên. Giữa
không trung, ánh mắt nàng và hắn giao nhau. Hàng lông mày của hắn hơi
nhướng lên, dường như đang thưởng thức tên của nàng vậy. Khóe môi tà mị
cũng cong lên để lộ ý cười có chút tán thưởng, “Người cũng như tên….”

Nụ cười của hắn, mang theo ý tứ sâu xa…

Mà nửa câu nói kia, cũng càng đầy thâm ý…

Sở Lăng Thường hơi khom người thi lễ rồi lui về phía sau, trở lại vị trí

được hoàng thượng ban ngồi. Dù vậy, nàng vẫn có thể cảm nhận được đôi
mắt tràn ngập ý chiếm hữu kia vẫn đang nhìn chằm chằm mình khiến hô
hấp của nàng bất giác trở nên khó khăn. Nàng cảm thấy như linh hồn của
mình cũng bị hắn thu mất, cái cảm giác kỳ lạ như bị ai đó theo dõi lúc ban
ngày lại lần nữa tràn ngập trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.