ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 1069

Ta bảo Tây Kỳ đi sang một bên rồi tới trước mặt Lệ Thanh, lấy tay nâng

khuông mặt thanh tú nhưng hoa dung thảm đạm, nhìn thẳng vào đôi mắt
phượng đang ẩn giấu những tình cảm cực kỳ phức tạp, nói: “Chuyện trước
kia ta có thể không tính toán với nàng, nhưng kể từ hôm nay, nàng phải trở
thành người mẹ tốt của con ta, nàng đồng ý không?”

Lệ Thanh khẽ nói: “Trừ phi ngài đồng ý cùng ta ân ái trở lại, nếu không

ta tình nguyện tự sát.”

“Mẹ nó!”
Trước sau vẫn là bản sắc của dâm phụ.
Ta nhìn sang Tây Kỳ. Nàng nhiệt lệ tràn mi, ngầm gật đầu, biểu hiện

không phản đối.

Ta nhìn về Tú Lệ pháp sư Vinh Đạm Như, nàng quay sang Lệ Thanh

cười đùa: “Lệ Thanh! Đến hôm nay ngươi mới hiểu được điều hạnh phúc
nhất trên đời là gì.”

Dực Kì lúc này chạy đến báo cáo: “Toàn bộ tướng lĩnh trong thành đang

chờ Đại Kiếm sư triệu kiến bên ngoài.”

Ta hôn lên đôi môi đỏ mọng kiều diễm của Lệ Thanh rồi nói: “Chúng ta

đi ra ngoài nào!”

Khi bước ra ngoài, tiếng tung hô vạn tuế vang lên rung chuyển trời đất.
Trên khoảng đất rộng đầy những tướng lĩnh và võ sĩ của Đế quốc.
Ta nhìn lên bầu trời trăng sáng vằng vặc, biết rằng thành tựu của mình

giống như trăng tròn soi sáng khắp trời, chiếu sáng đến mỗi một tấc đất của
Đế quốc.

Chiến tranh cuối cùng cũng nhờ ta mà kết thúc
Hòa bình cũng do ta mà bắt đầu.
Ta đưa tay ôm eo Tây Kỳ, ghé vào tai nàng nói nhỏ: “Tiểu Tây Kỳ, ngày

đó trong địa động, ta thật sự là có ý muốn chiếm tiện nghi của nàng. Nếu
lúc đó ta không bị thương, đêm động phòng của nàng sẽ không bị lùi lại
đến tối hôm qua mới cho ta được hưởng thụ.”

Đạm Như từ phía sau ôm ta thật chặc, dùng ngữ âm bộc lộ cảm xúc nhất

nói: “Lan Đặc! Ta chịu đựng đã hơn mười ngày rồi, chàng phải bồi thường
thật nhiều cho ta nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.