ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 1099

Người đầu tiên là Hoa Nhân.
Nàng xấu hổ nói: "Trước khi gặp chàng, thiếp từ trước đến nay chưa

từng nghĩ rằng mình có thể cam tâm tình nguyện mà cởi hết y phục nằm lên
giường chờ nam nhân dưới con mắt theo dõi của bao nhiêu người thế này.”

Người thứ hai là Lệ Thanh, bởi vì ta muốn ngày mai nàng có thể ngồi

lên đùi ta, để ta có thể an ủi làm giảm bớt nỗi buồn của nàng khi phải chia
li trong mấy ngày sắp tới.

Cuối cùng là Đạm Như, khi ta chui vào trong chăn, để hai thân hình dán

chặt vào nhau, không nhịn nổi phải thầm kêu lên một tiếng thiên sinh vưu
vật. Cái chỗ độc nhất vô nhị của nàng là có thể làm cho ta mỗi lần đều có
cảm giác mới lạ.

Đạm Như vui vẻ nói: "Mau leo lên người thiếp, để chúng ta còn bàn

chính sự.”

Ta biết thói quen của nàng, vội vàng y mệnh hành sự.
Đạm Như toàn thân kịch chấn, như con rắn nước quấn vào, cắn nhẹ vào

tai ta rồi nói: "Từ hôm nay trở đi, Vinh Đạm Như sẽ là sư công của Tây Kỳ
và là sư phụ của ngài...”

Động tác của ta càng mạnh mẽ hơn, đưa nàng tới cực điểm của khoái

lạc.

Tú Lệ pháp sư thở hổn hển nói: "Thiếp có thể dạy chàng biến thành một

Âm Phong pháp sư thật sự, bởi vì bọn ta cần ân ái cho đến khi chết già,
quyết không bỏ qua.”

Trước buổi trưa hôm đó, chúng nữ mới lục tục bò ra khỏi giường, ăn

một chút điểm tâm mà Mỹ Cơ đã chỉ đạo cho các tỳ nữ mang đến cho
chúng ta.

Mọi người trên chiếu tâm tình đều rất vui vẻ. Tây Kỳ và Sơn Mỹ hai bên

tranh nhau gắp cho ta những món ăn ngon, đúng là cảm giác đã được
hưởng tận diễm phúc của nhân gian. So với cảnh bi thương túng quẫn ngày
đó khi rời khỏi Ma Nữ quốc truy kích Đại Nguyên Thủ, đúng là giống như
người được sống lại.

Từ lúc đó tới giờ, là một quãng đường vô cùng dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.