ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 1110

phiền ta nữa."

Mọi người rất vui vẻ nhận lời.
Dực Kỳ đi đến bên cạnh ta, mở lời có chút khó khắn: "Đại đế! Ta muốn

theo ngài đi Tịnh Thổ. Cái chức nguyên thủ của Nhật Xuất thành này tôi
không muốn làm đâu.”

Ta cười nói: "Ngươi lo lắng cái gì chứ? Ta có thể cho người đưa người

tình Tịnh Thổ của ngươi tới cho ngươi, cố gắng làm tốt đi nhé! Khi tất cả
đã bình yên rồi, có thể chọn người có tài có đức thay ngươi, lúc đó ngươi đi
đâu cũng được.”

Dực Kỳ được ta đề tỉnh, vui vẻ gia nhập với những người khác, tiếp

nhận lời chúc mừng.

Chiến Hận và Cự Linh ôm lấy nhau, biểu thị sự mãn ý và cảm kích của

bọn họ.

Chúng nữ thấy ta đã nhàn nhã trở lại, đồng thời tiến đến, ôm lấy ta mà

hôn tới tấp để chúc mừng.

Đạm Như nói: "Thiếp sớm đã biết ngài là người như vậy. May là ngài

không có đem bọn thiếp tặng đi như đất đai.”

Ta cười nói: "Làm sao ta có thể bỏ các nàng được.”
Bạch Đan đến bên cạnh ta nói: "Không có an bài nào tốt hơn của Đại

Kiếm Sư được. Cái làm bọn ta tin tưởng nhất là nguyên thủ sáu nước đều là
hảo huynh đệ với nhau. Chỉ cần không ngừng thông hôn và giao dịch với
nhau, ai có thể ngu xuẩn đến mức có hứng thú đánh nhau.”

Ta gật đầu nói: "Không có chiến tranh, nhân khẩu có thể tăng lên điên

cuồng làm xuất hiện một vấn đề mới. Vậy nên ngày mai khi ngươi đại biểu
cho Mã Nguyên tham gia Nguyên thủ hội, nhất định phải nghĩ ra phương
pháp khống chế sự tăng trưởng của nhân khẩu."Tiếp đó hô lớn:"Lệ Thanh ở
đâu?”

Tây Kỳ và Sơn Mỹ đỡ Lệ Thanh đi đến.
Ta nắm lấy tay Lệ Thanh đưa lên, mỉm cười: "Có hứng thú cùng ta cưỡi

chung Phi Tuyết, dạ thám tiểu trướng dựng ngoài thành không?”

Lệ Thanh kinh hỉ nói: "Thật sự có lều trướng sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.