ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 1217

Thiến Nhi đang cúi đầu muốn đi đến bên cạnh ta thì ta đã ra lệnh: “Ngồi

lên đùi ta, ta muốn vừa xem kịch vừa vui vẻ với nàng.”

Trên mặt Thiến Nhi lộ ra thần sắc vừa mừng vừa sợ, nàng cam tâm tình

nguyện mà ngồi vào lòng ta, tiếp thụ sự xâm phạm của ta.

Ta muốn đem cuồng tính của Âm Phong mà biểu hiện hết ra, nhưng lại

không thể để Tuyết Chi dò ra hư thực.

Tuyết Chi nghe ra hàm ý trong lời nói của ta, nàng sợ hãi lêu lên:

“Ngươi dám làm tổn thương ta, sư phụ ta nhất định sẽ không bỏ qua cho
ngươi.”

Ta ha ha cười nói: “Ta không tìm hắn tính sổ đã là may mắn cho hắn lắm

rồi, nô tài còn không mau động thủ, làm một màn kịch vui vẻ cho ta xem
nào.”

Chiến Hận lộ vẻ vui mừng, không rảnh mà nghĩ đến chuyện ta vừa mở

mồm gọi hắn ta là nô tài, huống chi thân phận của hắn đang là nô tài của
Âm Phong, bèn lập tức động thủ động cước, làm một cuộc tấn công và xâm
phạm toàn diện với nữ tướng này.

Y phục của Tuyết Chi và Thiến Nhi đồng thời ít đi.
Tiếng khóc của Tuyết Chi cùng với tiếng rên rỉ uyển chuyển của Thiến

Nhi cùng vang lên.

Lương tâm ta tịnh không hề có chút bất an nào, Cự Linh đã có Diệp

Thanh, cũng nên để Chiến Hận đoạt được Tuyết Chi chứ.

Ta một bên cùng với Thiến Nhi vui vẻ trên ghế, một bên đem ái dục

đang bùng lên dữ dội trong lòng, truyền vào tâm trí Tuyết Chi.

Chỉ qua một hồi, sự đối kháng của Tuyết Chi đã dần biến mất, nàng say

sưa mà nghênh đón sự xâm phạm của Chiến Hận.

Đây chính là hiệu quả mà ta yêu cầu, sau khi Tuyết Chi trở về, khi cứ

theo sự thực mà báo lên cho Cuồng Vũ, lão gia hỏa này trừ việc kêu lớn”
đã mất phu nhân lại thiệt quân” * ra thì còn có thể làm gì khác để bổ cứu
đây.

Loại hành vi điên cuồng tà ác này rất thích hợp với thân phận của Âm

Phong, sau khi trải qua chuyện này, ta tin là trừ Cuồng Vũ có chút hoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.