ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 130

cũng là lúc ta xoay lưng, dùng bảo kiếm vẽ lên một đường cong tuyệt diệu,
nhằm hướng thiết quyền hắn đang thu về mà đâm tới. Ma Nữ Bảo kiếm như
gió gào sấm giật, phút chốc đã tới ngay trước mặt Đại Nguyên Thủ. Dường
như hắn không thể ngờ được rằng kiếm thuật của ta lại đạt tới cảnh giới
tinh diệu như vậy, nhưng nếu luận về kiếm thuật thì trình độ của hắn cũng
ngang ngửa với phụ thân ta và Kì Bắc, hơn nữa lại có được bộ áo giáp đao
thương bất nhập, nên dù đang ở vào tình thế nguy cấp hắn vẫn không hề
nao núng, nghiêng đầu tránh được một chiêu của ta, ngón tay trái duỗi ra
kẹp chặt mũi bảo kiếm, đồng thời trọng kiếm bên tay phải nhắm vào sườn
ta đâm tới. Một chút ưu thế phút chốc đã biến mất. Ta bật cười lớn, tay trái
thu về, tay phải đưa lên, tung ra những kiếm chiêu hết sức linh hoạt và ảo
diệu, lưỡi kiếm đã nhập được vào bên trong lưới kiếm Đại Nguyên Thủ,
đâm ngay trúng yết hầu của hắn. Đại Nguyên Thủ hét lên một tiếng lạnh cả
sống lưng, không lùi mà tiến, trọng kiếm vung lên đâm vào mặt ngoài bảo
kiếm của ta. Rõ ràng hắn đã có chút do dự khi xuất kiếm, không dám va
chạm vào thanh bảo kiếm, cần phải triệt để lợi dụng điểm yếu này. Ta
nhanh chóng lùi nửa bước, kiếm chiêu di chuyển linh hoạt kèm chặt cánh
tay cầm trọng kiếm của hắn. Nếu như hắn biết được cánh tay ta đang bị đau
thì sẽ không chút do dự mà đối kiếm với ta, tuyệt đối không thể để hắn biết
hư thực này. Cuối cùng thì hai thanh kiếm cũng chạm vào nhau, ta đã
không còn đường nào lui nữa. Đúng vào lúc then chốt ấy, Đại Nguyên Thủ
bỗng nhiên lùi lại. Ta thừa thế xông lên không cho hắn kịp trở tay, liên tục
vung kiếm đánh tới, từng chiêu từng chiêu cứ thế xuất ra, thế tiến công như
bài sơn đảo hải. Đại Nguyên Thủ đang trong tình cảnh bất lợi không dám
giơ kiếm đỡ thẳng, chỉ dùng những thủ pháp khéo léo tài tình tránh né và
hoá giải những chiêu thức của ta. “Keng, keng, choang, choang…” Chỉ
trong có chớp mắt mà bảo kiếm của ta và trọng kiếm của hắn đã chạm nhau
hơn một trăm lần. Nghĩ đến những oan hồn vô tội đã chết dưới tay Đại
Nguyên Thủ, nghĩ đến cha mẹ mình bị sát hại, nghĩ đến Tây Kỳ người con
gái mà ta yêu thương sâu sắc, nghĩ đến Ma Nữ và Kì Bắc đáng kính, lòng ta
ngùn ngụt trào dâng nỗi căm thù. Trên cầu như đang diễn ra trận chiến của
hàng trăm con người đang chém giết lẫn nhau. Binh sĩ trong ngoài thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.