ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 132

tay phải của Đại Nguyên Thủ rơi xuống. Đại Nguyên Thủ lại gào lên một
tiếng điên cuồng, rút thanh bảo kiếm đang cắm trong ngực ra. Một dòng
máu tươi phụt thẳng vào mặt, theo bản năng ta nghiêng người tránh né, hắn
thuận thế cầm mũi thanh bảo kiếm hất ta văng qua đầu về phía sát cổng
thành. Binh sĩ hai bên liền ập đến xem xét tình hình. Đại Nguyên Thủ cười
lên điên dại: “Ta sẽ quay lại! ” Vừa nói xong, liền nhảy xuống sông bơi đi.
Một tiếng “ầm” vang lên, ta ngã gục trên mặt cầu, binh sĩ Ma Nữ Quốc tiến
tới dìu ta về. Ngoái đầu nhìn lại, chỉ thấy một dòng nước máu dần dần
khuất xa. Đại Nguyên Thủ đã trốn thoát thành công, chỉ cần giữ được tốc
độ này là hắn có thể tới được bờ bên kia, nhưng dẫu hắn có không trốn
chạy thì ngoài ta ra, ai có thể làm hắn bị thương được nữa đây! Từ xa vọng
lại tiếng trống báo hiệu rút quân, thì ra đó là hiệu lệnh của Đại quân Lệ
Thanh Quận chúa từ nãy đến giờ vẫn án binh bất động. Nuớc Ma nữ cuối
cùng đã chiến thắng trận này. Rốt cuộc, Dị vật từ Phế tích đó là gì? Ta liệu
có thể tìm ra nó hay không? Công chúa đã trốn đi đâu? Hắc Quả Phụ kia tại
sao lại giúp đỡ ta? Cuộc chiến tranh giữa Ma Nữ Quốc và Đế Quốc sẽ tiếp
tục ra sao? Liệu trên thế gian này còn có những sự vật thần bí nào nữa? Tất
cả những điều phải biết đó so với thời điểm hiện tại dường như chẳng có
một sợi dây liên hệ nào. Trước mắt ta chỉ là chiến thắng quan trọng trước
Đại Nguyên Thủ. Ta đã mất đi cảm giác cầm nắm, hai chân mềm nhũn, chỉ
chực ngã về phía sau. Hoa Nhân chạy lại ôm ta vào lòng. Mã Nguyên, Bạch
Đan đều quây quần bên ta, ai nấy đều nở nụ cười vui vẻ mãn nguyện.
Ngẩng đầu lên nhìn, ta chỉ thấy những giọt nước mắt sung sướng đang lăn
trên khuôn mặt xinh đẹp của Hoa Nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.