ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 1353

Đái Thanh Thanh cầm ngọn đuốc đến, châm lửa vào mớ vải được quấn

ở đầu mũi tên cho ta.

Liệt hoả cháy lên bừng bừng.
Ta vươn người đứng dậy, giữ chắc trường cung rồi thở ra một hơi dài,

tiếp đó kéo Xạ Nhật cung căng tròn thành hình bán nguyệt.

Cự hạm giống như một con mãnh thú đang lao thẳng đến.
Vút! …
Trân Ô tiễn mang theo hoả diệm bừng bừng đã bay theo một quỹ đạo mỹ

lệ, dùng tốc độ kinh nhân nhất mà vượt qua mặt biến, bắn thẳng tới địch
hạm.

Trái tim mọi người đều như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực mà nhìn theo

thế tiến của mũi tên.

Bục!
Hoả tiễn đã cắm vào cánh buồm lớn nhất, theo thế gió ngọn liệt hoả đã

nhanh chóng bừng lên.

Khi mọi người đồng thanh hoan hô, mũi tên thứ hai đã được bắn ra từ

Xạ Nhật cung và lao thẳng đến thuyền đối phương, tiếp đó là mũi tên thứ
ba thứ tư...

Mọi người đang nhảy nhót hoan hô, đột nhiên cuồng phong nổi lên, cơn

mưa rào ào ào rơi xuống.

Ta quát ra lệnh cho đám kiều thê đang hoài thai lui vào khoang thuyền

để tránh mưa gió, còn bản thân và Hôi Ưng thì lao về phía đuôi thuyền, đôi
mắt mở trừng trừng nhìn ngọn lửa lớn bị nước mưa dập tắt trong sự tiếc
nuối vô hạn.

Trận mưa này đương nhiên là không phải ngẫu nhiên.
Tà lực của Vu đế đúng là làm người ta cảm thấy khó mà chống đỡ được.
Trong năm cái cột buồm của địch hạm đã có hai chiếc bị phá hỏng,

không còn tác dụng, trong ba chiếc còn lại có một chiếc chỉ còn gần nửa,
tốc độ giảm xuốc rất nhiều, mà trên thuyền những Hắc Xoa nhân đã bị Vu
đế khống chế linh trí hiển nhiên là vẫn chưa thể quen được với việc điều
khiển một chiếc thuyền lớn chỉ còn dư lại hai chiếc buồm căng gió phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.