ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 1408

Hương, nàng không hề mặc quần áo đó nha!” Hoa Vân nhắm mắt lại rồi
nói: “Nếu ta không sợ lạnh thì nhất định sẽ thoát y cho chàng xem, bây giờ
chàng hãy nhường ta một chút, cho tay vào trong y phục được không?” Khi
tay của ta tiến vào trong quần áo nàng, câu chuyện của ta cũng bắt đầu
truyền vào tai nàng.

Sauk hi ta nói ra toàn bộ quá trình đã trải qua, bàn tay của ta có lẽ đã

tuần du trên thân thể nàng hơn trăm lượt rồi.

Chúng ta tuy còn chưa hợp thể giao hoan, nhưng quan hệ mật thiết của

hai người đã đi đến mức có thể hòa nhập vào nhau, không hề con chút cách
biệt nào.

Hoa Vân nắm lấy bàn tay ta, kéo ra khỏi y phục rồi dời lên khôn mặt

xinh đẹp mềm mại của nàng. Nàng nhìn sâu vào mắt ta và nói: “Đạo của
sinh tồn là tiến hóa, đó là một quá trình nội tại trong bản thân con người.
Cho nên nhân loại đã giải quyết sự tồn tại bằng phương pháp tốt nhất, chỉ
có thể cầu mong tâm linh có được. Đó là cách duy nhất để tiếp tục sinh tồn,
Lan Đặc à! Thiếp yêu chàng.”

Hoa Vân nói: “Cho dù có lạnh thì cũng không thể để ý nhiều đến thế, ai

bảo thiếp đã bị bàn tay không mang sắc tâm của chàng khơi dậy sắc tâm,
cho dù có bị bệnh vẫn có thể sống tiếp, coi như đó là sự trừng phạt của trời
cao với việc Hoa Vân phá giới đi.”

Ta cúi đầu xuống hôn lê bờ môi thơm của nàng và nói: “Có thể dùng yêu

pháp chưa? Ta bảo đảm nàng sẽ không lạnh đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.