ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 4

nghiêm khắc của một kiếm thủ từ ngày còn thơ bé, nếu không ta đã lăn
quay ra từ lâu rồi. Khi ta chui ra khỏi một đống cỏ gianh rậm rạp, bỗng
hẫng chân, té ra là gờ của một con dốc, ta đã lử lả muốn chết, còn hơi sức
đâu mà trụ lại được, liền lăn lông lốc từ đầu dốc xuống như một quả cầu
thịt, chẳng biết đã đè gẫy bao nhiêu cành lá chĩa ngang, “bòm” một tiếng,
cuối cùng rơi tõm xuống dòng nước lạnh băng. Nước chảy xiết, ta không tự
chủ được, bị nước cuốn trôi xuống hạ lưu, chớp mắt đã bị cuốn xa hơn một
trăm thước. Tiếng truy đuổi nhỏ đi nhanh chóng, đã bị bỏ lại khá xa. Ta
thầm kêu may mắn, dòng nước cũng có thể khiến đàn chó không đánh hơi
được ta. Thần may mắn thương tình, dòng nước đã đưa ta đi xa khỏi khu
rừng, mãi cho đến một khe hẹp cách khu rừng mấy dặm, dòng nước bắt đầu
chảy chậm lại, ta mới bò lên bờ, không gắng gượng nổi nữa, cứ thế ngất lịm
đi. Khi tỉnh lại thì đã khuya lắm rồi, trên trời ngàn sao nhấp nháy, cuộc
chiến đấu giữa người với người thật vô vị và ngu xuẩn trước trời đất, nhưng
ta đang rơi vào tình cảnh đó, đành phải gắng sức mà đấu tranh. Ta cảm thấy
bình tĩnh lạ thường, nhưng không ngây thơ đến nỗi cho rằng đã thoát được
nguy hiểm. Tấm bản đồ ấy, là vật mà Đại Nguyên Thủ sẵn sàng hi sinh bất
cứ thứ gì để đoạt lại được. Tuy ta không hiểu cái nơi nhắc đến trong bản đồ
chứa đựng điều gì, nhưng ta biết rằng nơi đó có sức mạnh khiến Đế quốc
phải diệt vong. Có thể là thứ gì được nhỉ? Ta lồm cồm bò dậy, tuy cơ bắp
rệu rã, nhưng đã tốt hơn nhiều so với trước lúc hôn mê. Dưới ánh sao mờ,
cạnh khe nước hẹp là một thảo nguyên rộng lớn, ta đang đi trên khu rừng
thưa bên rìa thảo nguyên ấy. Đói khát dày vò ý chí của ta, sớm mai nhiệm
vụ đầu tiên là phải săn được một con gì đó để ăn, những ngày chạy trốn cái
chết trước mắt còn dài, một ngày chưa tìm được ‘Phế Tích’ mà bản đồ nói
đến, là một ngày vẫn còn trong vòng nguy hiểm. “Vút!” Một luồng kình
phong từ bên trái phóng tới. Ta lắc mình tránh. “Phập!” Kình phong cắm
vào thân cây bên trái ta, thì ra là một mũi tên dài, đuôi tên vẫn còn rung bần
bật. Ta động tay, lấy kiếm ra cầm bên tay trái, trái tim run rẩy kinh hoàng,
nếu truy binh của Đại Nguyên Thủ thần thông quảng đại đến mức này thì ta
cũng chịu chẳng còn biết nói thé nào nữa, nhưng bọn chúng cũng chỉ có thể
lấy được thân thể bất khuất quyết tử của Lan Đặc ta mà thôi, ngoài ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.