ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 408

Phi tuyết đạp mạnh hai chân, đưa ta phóng về phía Đại nguyên thủ.
Thái dương chiến sĩ thúc ngựa lướt đi, Đại nguyên thủ không một chút

chậm chễ, nhằm ta đuổi tới.

Ta quát to: "Chạy! Phóng hoả đốt rừng!"
Đại nguyên thủ đã nằm trong tầm mắt, cự ly nhanh chóng bị thu hẹp.
Đại nguyên thủ cất tiếng cười đáng sợ nói: "Lan đặc, đây sẽ nơi táng

thân của ngươi."

Lúc này, ta phát giác trên tay hắn cầm một vũ khí nhưng không phải là

kiếm, dài mười lăm xích, chính là một thân cây gỗ dày. Chiến mã của hắn,
ta chưa từng thấy qua có con nào khoẻ hơn, không ngờ có thể chịu được
trọng lượng kinh nhân của hắn.

Hắn vẫn chưa lấy được Trân ô đao của Hắc xoa nhân.
"Lịch lịch lạt lạt!"
Thanh âm cháy rừng từ phía sau ta vang lên.
Bọn họ đã tuân theo sự phân phó của ta, phóng hoả đốt rừng.
Ta nhiệt tâm bùng lên, cho tới khi mà ta có thể giết chết Đại nguyên thủ,

quay lại trong rừng, theo bí đạo của Điền tông mà chạy, có thể an toàn
xuyên qua rừng lửa, chạy về trong cốc, nhưng không biết liệu Hắc xoa nhân
có dám truy đuổi hay không.

Bỗng phía sau có tiếng nữ nhân kêu lên thất thanh.
Ta kinh hãi quay đầu nhìn, thấy một chấm đen, từ trong khu rừng đang

rực lửa phóng ra, đuổi theo phía sau đích thị Thải nhu bé bỏng của ta.

Ta tức thì mồ hôi tuôn ra như tắm.
Là Đại hắc.
Nó trông thấy Đại nguyên thủ, nhân lúc Thải nhu không để ý, lao ra

phục cừu.

Ý niệm vừa dứt.
Trong đầu nghe thấy tiếng gió rít phía sau.
Bỏ qua mọi đắn đo, ta vung kiếm lên đỡ.
"Đốc!"
Ma nữ nhận suýt nữa bay ra khỏi tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.