ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 699

Các nàng đều khóc vì quá sung sướng. Ngoại trừ không ngừng gọi tên

ta, một câu nói cũng không nói lên lời.

Hồng Thạch, Hồng Tình, Long Đằng, Long Ca, Ước Nặc Phu, Nhạn Phi

Phi và một đoàn các tướng lĩnh trẻ tuổi đều vây tới, mọi người đều nhiệt lệ
ngập tràn, kích động phi thường.

Các chiến sĩ Tịnh Thổ liên tục vây quanh ta, không ngừng reo vui.
Hồng Thạch lâm râm nói: “Thật sự khiến cho mọi người khó thể tin

được!”

Ta cười lớn nói: “Cái đám người này, cần phải nhắc nhở bao nhiêu lần

nữa, mới thực sự tin rằng ta là cái gì Thánh kiếm kị sĩ phiền phức ấy đây.”

Long Đằng lệ vòng quanh khuôn mặt già nua, nhưng lại cười ha ha nói:

“Ta sớm bảo bọn họ đừng lo lắng, Đại Kiếm Sư nhất định cát nhân thiên
tướng.”

Hồng Tình cùng Long Ca nhảy xuống đất.
Ta khó khăn lắm mới thò tay ra bắt tay họ được, nói: "Đều nhờ mấy tên

đam mê tửu sắc các ngươi, ta mới có cơ hội trà trộn vào trong đám Hắc
Xoa nhân, không những đã giết được Âm Nữ Sư mà còn bắt được 'Lang
hào' Trực Mộ. Hơn nữa lại còn có một đội binh sĩ tinh nhuệ của Đế quốc
gia nhập quân đội của chúng ta.

Mọi người nhất thời ngạc nhiên đến tĩnh lặng.
Hồng Thạch giơ tay ngăn chặn tiếng la hét vui mừng của các chiến sĩ.
Ta hướng mắt sang đôi mắt đỏ hoe của Nhạn Phi Phi, nhẹ gật đầu cười.
Khuôn mặt xinh đẹp của Nhạn Phi Phi đỏ lên như hai đám mây hồng,

cúi đầu xuống.

Hồng Nguyệt trong lòng ta ngước mặt lên nói: “Đại Kiếm Sư! Đêm nay

ta có thể ngủ ngon một giấc rồi.”

Tiếng cười rộ của mọi người vang lên.
Hồng Thạch nói: “Đại Kiếm Sư! Ngài vừa nói gì vậy?”
Ta lớn tiếng nhắc lại một lần nữa.
Trước thì tĩnh lặng hòan tòan, sau là tiếng kêu la như sấm nổ kinh thiên

bùng lên.

Nơi đóng quân không khí vui mừng dào dạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.