ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 774

Ta giận dữ nói: "Nghe thấy lời của ta chứ? Thông báo cho Điền Tông ở

phía trước, bảo hắn lui sang một bên. Giương tất cả buồm lên, tiến về phía
trước với tốc độ cao nhất."

Mọi người cuống quýt tuân lệnh hành động.
Chỉ chốc lát, hai chiến hạm tăng nhanh tốc độ, vượt qua bè gỗ của Điền

Tông, thuận gió xẻ sóng đi lên phía trước, bỏ rơi khinh kỵ binh hai bên bờ
lại phía sau.

Long Ca không nhịn được hỏi: "Đại Kiếm Sư sao lại biết Nghiêu Địch

đào tẩu, lại còn đào tẩu theo Lạc Nhật hà?"

Mọi người đều nhìn ta, xem ta giải thích ra sao.
Ta nói: "Nghiêu Địch đã phát hiện ra chúng ta, cuối cùng bất chấp sinh

tử của thủ hạ, bản thân hắn cùng thân tín ngồi trên năm chiếc Hắc Ma hạm
chạy trốn, thật hèn nhát."

Chúng tướng vẫn đầy bụng nghi hoặc.
Ta không để ý tới bọn họ, trầm giọng nói: "Lập tức phát xuất tín hiệu

hỏa tiễn, thông báo cho các vị đại công, yêu cầu bọn họ y theo kế hoạch đã
định ban đầu, bao vây hai thành, chỉ vây không công, chờ ta hạ mệnh lệnh
tiếp theo."

Vì để ứng biến linh hoạt, chúng ta đã định ra nhiều phương pháp truyền

tin, có thể thông báo tin tức ở khoảng cách xa giống như là nói chuyện với
nhau.

Một chiếc pháo hoa lam sắc nổ bung ra trên không trung! Tụ lại hai đám

khói màu vàng.

Lúc này chúng ta mới chạy vào Tụ Tiên hồ.
Cảnh tượng đập vào mắt giống như toàn bộ những gì mà ta vừa mới

dùng ánh mắt tâm linh nhìn thấy. Mặc dù biết rõ là như vậy nhưng tinh thần
ta vẫn chấn động không ngớt.

Đúng vậy! Ta đã có năng lực gần như là thần linh.
Hồng Tình kêu lên kỳ quái: "Trông kìa!"
Mọi người dõi mắt mắt nhìn theo, trong cảnh mờ mịt trước buổi sáng

sớm, vừa khéo nhìn thấy cột buồm cuối cùng của chiếc Hắc Ma hạm đó
biến mất ngoài sông ở phía tây bắc đại hồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.