ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 782

Trên mặt sông chỉ có Hắc Xoa nhân đang điên cuồng bơi về phía bờ

chạy trốn.

Kình tiễn bắn tới bọn chúng một cách không thương tiếc.
Không phải là ta không có lòng thương xót, mà là nếu như để cho đám

Hắc Xoa nhân này đào tẩu tứ tán, có thể mang đến tai họa đáng sợ đối với
các thôn xóm lân cận, khi đó còn có ai đến thương xót cho dân thường vô
tội bị hại đây.

Ta đứng lên, đi đến mũi thuyền, giương cung đáp tiễn, lùng tìm bóng

dáng của Nghiêu Địch và Đại Nguyên Thủ.

Chiếc thuyền tàn tạ của địch nhân đang trôi ở khu vực ven bờ bên phải.
Thần mục chiếu xuống như điện, ta nhìn thấy một thân thể thô tráng từ

mặt sông hấp tấp lao tới bờ đất, nhanh chóng bơi đến cạnh bờ.

Là Hắc Xoa Vương Nghiêu Địch, kẻ cầm đầu dẫn dắt Hắc Xoa nhân tới

xâm lược lần này khiến cho sinh linh đồ thán.

Ta quát lớn: "Nghiêu Địch! Hãy chết đi!"
Chúng tướng kinh hãi nhìn về phía mặt sông, đã phát hiện Hắc Xoa

Vương đang mắc nạn này, nhao nhao chửi mắng, nhất thời tiếng hô giết
chấn động không trung.

"Vù!"
Ô Kim tiễn như một đạo kích điện cắm nghiêng xuống, biến mất vào

trong tấm lưng dày của kẻ hung ác này, máu tươi theo đó tuôn ra như suối.
Nghiêu Địch chìm hẳn vào trong nước, không còn nổi lên nữa.

Chúng tướng cùng cất tiếng hoan hô.
Chúng ta lại đi qua thêm một lần nữa phía bên phải mấy chiếc Hắc Ma

thuyền liên hoàn chìm trong nước, rồi đi về phía hạ lưu.

Trên mặt sông nổi đầy máu tươi của Hắc Xoa nhân, lọt vào tầm mắt

trông thật kinh tâm.

Thuyền quay trở về.
Vẫn chưa có tung tích của Đại Nguyên Thủ.
Chẳng lẽ hắn lại trốn thoát rồi sao, đó là điều không thể. Hai bên bờ tĩnh

mịch, hắn phải vẫn còn ở trong nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.