ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 95

Đế quốc và Ma nữ quốc đang chiếm đóng còn có các vùng đất bao la khác,
ngoài đại dương còn có các đại dương khác. " Ma nữ nhè nhẹ lắc đầu:
"Không, anh đã hiểu lầm rồi, ta không muốn độc chiếm bí mật này mà đang
nghĩ đến chuyện khác. " Không một người đàn ông nào có thể nổi giận
trước vẻ mặt của Ma nữ. Nàng thở dài: "Anh ép tôi phải nói ra chỗ của Phế
tích, ta thực sự thấy thất vọng. Chẳng lẽ sự tín nhiệm của ta đối với anh chỉ
là để đổi lấy những thứ này hay sao?" Nói đoạn Ma nữ từ từ đứng dậy,
quay lưng lại phía ta cất giọng bình tĩnh: "Nếu anh rời khỏi đây thì rốt cuộc
đối phó với Đại Nguyên Thủ là nhiệm vụ của ta, là trách nhiệm của thời đại
mà ta thuộc về nó, đã quá lâu rồi, chẳng khác một giấc mộng dài! " Ta tức
giận bỏ ra ngoài. Ma nữ vẫn dịu dàng nói vọng theo sau lưng ta: "Lan Đặc
công tử! " Ta dừng bước. Ma nữ nói: "Ngày mai trước khi mặt trời mọc, ta
sẽ đưa cho anh một tấm bản đồ chỉ đường đi khỏi Ma Nữ Quốc và các vật
dụng cần thiết trên đường đi. Hy vọng với trí tuệ siêu phàm của mình, anh
có thể tạo lập được một gia viên hòa bình ngoài Đế Quốc và Ma Nữ Quốc.
" Ngọn lửa tức tối như tràn lên đầu, ta bước nhanh vào trong chiếc lều vải
có Hoa Nhân đang đợi ở đó. Hoa Nhân rất đỗi ngạc nhiên trước vẻ mặt
căng thẳng của ta. Nàng nhẹ nhàng đến ngồi cạnh ta, im lặng. Ta cũng ngồi
im lặng, cố dằn cảm giác phẫn nộ trong người. Mặt trời đã xuống chân trời
phía Tây, bóng tối bao trùm khắp nơi. Hoa Nhân đứng dậy thắp đèn. Dưới
ánh sáng hồng nhàn nhạt, trông nàng thật e ấp dịu dàng. Ta gọi nhỏ: "Hoa
Nhân! " Nàng dường như đã ý thức được chuyện sẽ xảy ra, cúi đầu ngoan
ngoãn: "Dạ! ", giống như thái độ cung kính của một tì nữ đối với chủ nhân
của mình, đó là phản ứng của một nữ nhân đã bị chinh phục. Ta cần một
chút kích thích để bù lại cảm giác mất mát mà Ma nữ đã gây ra cho ta.
Quân đội bên ngoài rất đông, tiếng người hô, ngựa hí chuẩn bị cho hành
trình của ngày mai khiến người ta cảm nhận được áp lực ghê gớm của cuộc
chiến đang sắp đến gần. Những lúc này, cảm giác sinh mệnh con người thật
là quá mức ngắn ngủi. Ta nhìn về phía Hoa Nhân, cơ thể nàng ẩn hiện dưới
ánh đèn hồng. Mặc dù đã trải qua bao tháng năm luyện kiếm nhưng khuôn
mặt, làn da vẫn tràn đầy vẻ thanh xuân. Ta nói: "Lại đây! " Hoa Nhân đứng
im, đầu cúi thấp, khuôn mặt, đôi tai, ngay cả bàn tay cũng đỏ lên. Một lát,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.