ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 151

Người Nick nuôi con khỉ kia đã học được cách ở chung cùng con khỉ,

người Nick nuôi ngựa trâu cũng học được cách ở chung với ngựa trâu.
Giống như vậy, Nick cũng có thể học cô, ít nhất bây giờ hắn đã hiểu rõ cô
hơn.

Cố gắng của cô không uổng phí, Nick quả thật đã thay đổi. Có thể hắn

không biết chuyện cô nói mãi không ngừng là chuyện gì, nhưng hắn vẫn
luôn nghe rất nghiêm túc. Cô vung tay múa chân, biểu cảm phong phú, hắn
cũng học càng ngày càng nhanh. Mặc dù bây giờ hắn ‘cười’ còn rất cứng
ngắc, nhưng cô đã có thể nhận ra hắn đang cười.

Ngày đó hắn còn cười với một người Nick khác. Cảm xúc của Dương

Phàm không thua gì người thấy thế giới mới hình thành! Đợi cô kích động
xong, lại nghĩ đây cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, nói
không chừng đợi đến khi cô tắt thở rồi cũng không thấy được cảnh người
Nick mỉm cười bắt tay nhay, đừng có nằm mơ.

Trong chốc lát ý chí mạnh mẽ, trong chốt lát lại chán ngán thất vọng,

điều này cũng không phải do Dương Phàm lạnh nhạt bất ổn. Loài người
tiến hóa cần vài chục vạn năm, hành động của cô bây giờ gọi là gieo mầm
mống của trí khôn, dù gì thì lúc xuất phát cũng có một phần công lao của
cô. Nghĩ như vậy, cảm xúc của Dương Phàm xao động, sau đó cô lại vui vẻ
dạy Nick nói chuyện.

Gần đây Nick cũng phát hiện ra cô có trò chơi mới, đó là thích nói

chuyện với hắn. Mỗi lần như thế hắn đều nhìn thẳng vào mắt cô, giống như
hắn nghe hiểu những điều cô nói, mặc kệ cô nói gì cũng nghiêm túc nghe.
Dần dà, coi như là không có được câu trả lời, nhưng Dương Phàm vẫn cảm
thấy mình càng thân thiết với Nick hơn.

Ngày cứ thể trôi qua, rốt cuộc, mùa đông đã sắp kết thúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.